Bàn luận về quan niệm về đối tượng phản ánh trong sáng tác văn chương của Nam Cao Và Vũ Trọng Phụng

ban-luan-ve-quan-niem-ve-doi-tuong-phan-anh-trong-sang-tac-van-chuong-cua-nam-cao-va-vu-trong-phung

trong truyện ngắn trăng sáng, Cao Nan Viết: “Chà! Nghệ thuật không cần ánh trăng lừa dối, cũng không nên để ánh trăng lừa dối. Nghệ thuật chỉ có thể là tiếng nói đau khổ, thoát ra khỏi kiếp lầm than…” Và trong truyện ngắn “Đời thường”, ông nói , một tác phẩm nghệ thuật. Precious phải “chứa đựng một điều gì đó to lớn và mạnh mẽ, đau đớn và nâng cao tinh thần. Nó tôn vinh lòng tốt, lòng bác ái, công lý … nó đưa mọi người đến gần nhau hơn.”

vẫn Ngô Sùng Bằngkhi trả lời Hiện nay Tự Lực Văn Đoàn nói:Bạn muốn hư cấu chỉ là hư cấu. Tôi, và những nhà văn cùng chí hướng như tôi, muốn tiểu thuyết phải là đời thực. “

Xin vui lòng bình luận về những điều trên.


* gợi ý bài tập về nhà:

1. Giới thiệu:

Văn học nghệ thuật với tư cách là một hệ tư tưởng xã hội, phát triển gắn bó với cuộc sống, là đứa con tinh thần, nó trở về nơi sinh thành để góp phần khám phá, tìm hiểu và sáng tạo cuộc sống. Suy nghĩ về văn chương và hiện thực cuộc sống, Cao Nan đã viết trong truyện ngắn “Yueming”: “Chà! Nghệ thuật không phải là ánh trăng lừa dối con người, nghệ thuật có thể là tiếng nói đau khổ, thoát khỏi kiếp lầm than…” Wu Chongpeng trả lời Du Liang Wendun nói trong báo cáo ngày hôm nay: “Anh ấy muốn tiểu thuyết chỉ là tiểu thuyết. Tôi và những nhà văn cùng chí hướng, nhưng tôi hy vọng rằng tiểu thuyết trở thành hiện thực trong cuộc sống. Và trong tác phẩm “Cuộc sống phi thường”, Cao Nan nói: một tác phẩm Chỉ có giá trị khi nó “chứa đựng một điều gì đó vĩ đại và mạnh mẽ, đau đớn và thú vị”, ca ngợi lòng nhân ái, bác ái, công bằng… nó đưa con người đến gần nhau hơn.”

hai. Thân bài:

1. Mô tả:

Cuộc sống là một khu vườn đầy màu sắc. Giống như con ong suốt đời hút mật không mệt mỏi, tác giả không chỉ mang đến cho người đọc thông điệp có nội dung mà còn phải làm cho tác phẩm của mình có sức lay động hàng triệu tâm hồn. Để làm được điều này, mọi người phải được tin tưởng, nhưng chỉ thông qua sự thật. Đây là một lý do đơn giản tại sao Nan Cao tin rằng nghệ thuật “không nên” và “không nên là ánh trăng lừa dối”. Ánh trăng trên cao, kì ảo, nên thơ nhưng làm sao phản ánh được cuộc sống đói rét, bệnh tật, bất công? Có người cho rằng cái đẹp cao hơn sự sống, nghệ thuật chỉ là cái đẹp huyền diệu vượt lên trên cõi cao siêu, là khởi đầu và kết thúc của vạn vật. Làm thế nào để một tác phẩm như vậy chạm đến trái tim của độc giả? Bởi vì cuộc sống siêu việt đó không phải là cuộc sống của họ. Là một nhà văn hiện thực phê phán sống bên cạnh người nghèo, Cao Nan hiểu sâu sắc thế nào là hiện thực cuộc sống, thế nào là ngày thuế, tiếng trống, cuộc đời méo mó, cuộc sống nghèo khó, cuộc sống khó khăn. Bị mốc, cũ, mục, hoen gỉ. Dù viết về ai, viết về cái gì thì cũng không nên, không thể nhìn lại quá khứ, trốn tránh hiện thực đau thương, tang thương.

Tham Khảo Thêm:  Suy nghĩ về những tác động của internet đối với học sinh và giới trẻ

——Chỉ khi nào văn học mới bắt nguồn từ hiện thực cuộc sống và phải là hiện thực cuộc sống thì nó mới có thể bền vững và có sức sống. M.Gorki cho rằng: “Người sáng tạo ra tác phẩm là tác giả, nhưng người quyết định số phận của tác phẩm là độc giả”. Người đọc sẽ chỉ ủng hộ và tạo ra một số phận tốt đẹp khi tác phẩm thực sự chạm đến hiện thực cuộc sống thực của họ. Chính vì vậy Vũ Xung Phụng cho rằng tiểu thuyết là “đời thực”, và tác phẩm có ảnh hưởng hay không còn phụ thuộc vào một điều kiện rất quan trọng khác, đó là nhà văn có khả năng lĩnh hội cuộc đời một cách sâu sắc. Chỉ khi người nghệ sĩ phải sống hết mình, phải suy nghĩ, chiêm nghiệm nỗi đau thân phận, khơi gợi từ những vấn đề của cuộc sống mà nhiều người không nhìn thấy thì mới tạo nên giá trị của tác phẩm. Thấy không, biết vận dụng tất cả tri thức, tình cảm, niềm tin và lòng dũng cảm của mình để góp phần giải thích các hiện tượng xã hội v.v…, như A. Muytse đã nói: Hãy đập cho tim tôi đập, thiên tài là có. Lênin đã nói một cách khái quát: Từ trực giác sinh động đến tư duy trừu tượng, từ tư duy trừu tượng đến hiện thực – đó là con đường biện chứng để nhận thức hiện thực.

2. Nhận xét và minh chứng:

Một. Văn chương dang rộng bàn tay nhân từ đóng góp cho sự tiến bộ của nhân loại và xã hội, và khi nó chứa đựng một cái gì lớn lao và mạnh mẽ, nó vừa đau đớn vừa phấn khởi.

Thực tế trong văn học phải là muối bỏ biển. Nó phải được chắt lọc từ thực tế hỗn độn của đời sống xã hội, trong đó biết bao hiện tượng đan xen, đan xen giữa cái có nghĩa và cái phi nghĩa, cái tất yếu và tất yếu, cái bản chất và cái hiện tượng. Nhà văn phải biết chọn lọc những gì tinh túy nhất, bản chất nhất, có tính khái quát cao, tiêu biểu nhất của sự vật, để từ những khám phá cụ thể đó, người đọc thấy được những đặc điểm bản chất của cuộc sống, từ đó mới rút ra được những bài học triết học. đạo đức, nhân sinh quan. Văn học không tái hiện một cách thụ động những mảnh đời vụn vặt, tầm thường. Ngược lại, nhìn vào tác phẩm, ta thấy bản chất của cuộc sống ở một điểm hội tụ, mang tính tiêu biểu và chân thực hơn trạng thái tự nhiên và hoàn toàn có thật trong cuộc sống. Thông qua các xung đột văn học trong tác phẩm, người đọc có thể thấy rõ mâu thuẫn chủ yếu trong xã hội là gì. Đây chính là thước đo giá trị và sự trường tồn của một tác phẩm văn học.

Tham Khảo Thêm:  Nghị luận: Tấm gương là một người bạn trung thực, không bao giờ biết xu nịnh

——Văn chương được lắng đọng ở nơi sâu thẳm nhất, tiềm ẩn nhất của con người bằng nghệ thuật của nó. Rơi nước mắt cho một kiếp người đau khổ, cho mỗi số phận méo mó… sẽ làm cho lòng người trong sạch hơn, phẩm chất tư tưởng và tâm hồn được nâng cao, vượt qua những ích kỷ tầm thường mà hòa nhập vào đời sống tinh thần. Con người hãy đồng cảm với họ và cùng nhau phấn đấu vì sự hoàn thiện của con người, đưa con người xích lại gần nhau hơn. Đây chính là chức năng nhân hóa của một tác phẩm nghệ thuật.

—Tất nhiên, văn học không chỉ nói về kẻ mạnh và cái lớn, không chỉ về sự lạc quan, về chiến thắng. Nó không ngại thể hiện sự mất mát, hy sinh, bi kịch của con người, sự đê tiện, ngu dốt và phản bội trong đời sống dân sự và riêng tư: trong công việc và đấu tranh, trong tình bạn, trong vợ chồng, trong tình yêu, v.v. nhà văn, thông qua tác phẩm của mình, đấu tranh cho công lý, kêu gọi tình yêu thương, lòng bác ái,… đó là những điều tạo nên giá trị của tác phẩm.

b.Tác phẩm của Tào Nan phản ánh cách nhìn nhận của nhà văn về cuộc sống.

——Ông không chỉ nhìn cuộc sống đương thời là đói rét, bệnh tật mà còn nhìn thấy bi kịch tha hóa bản chất con người, nhìn thấy những cuộc đời vặn vẹo, méo mó, dị dạng thậm chí là “cổ hủ”. Từ cuộc đời của một Chí Phèo, một Thị Nở được tổng kết thành “Hiện tượng Chí Phèo”, Nam Cao không chỉ kể về nỗi đau thể xác của người nông dân mà còn khơi dậy lòng căm phẫn đối với người nông dân. Góp phần gìn giữ tia lương tri chưa bị dập tắt hoàn toàn trong đời sống tinh thần của kiếp người sa ngã, để con người không bị biến thành con vật, và nhờ đó con người trở thành người theo đúng nghĩa.

—— Vũ khí phê phán đương nhiên không thể thay thế phê phán làm vũ khí, chỉ có lực lượng vật chất mới có thể chiến thắng lực lượng vật chất, nhưng khi lý luận thâm nhập vào quần chúng, nó cũng có thể trở thành lực lượng vật chất. Văn học, với sức mạnh to lớn trong việc khám phá, nhận thức và sáng tạo hiện thực, luôn được coi là vũ khí đấu tranh giai cấp. Các lực lượng tiến bộ và phản tiến bộ đều sử dụng văn học như một công cụ tuyên truyền quần chúng. Các nhà văn, nhà thơ của chúng ta cần phải nâng cao khả năng diễn đạt tư tưởng và thái độ phản ánh hiện thực chân thực, dũng cảm để nâng cao hơn nữa giá trị của các tác phẩm. Văn học phải cố gắng phản ánh tính đa dạng, phức tạp của “thực tế đời sống”, với những nỗi buồn vui, những thăng trầm, chứ không phải là những tác phẩm nghệ thuật, hô hào chiều chuộng, tô điểm cho hiện thực, tránh làm đau khổ đồng bào, đồng chí.

Tham Khảo Thêm:  Nghị luận: Trong thế giới này, chúng ta không chỉ xót xa vì những hành động và lời nói của người xấu mà còn cả vì sự im lặng đáng sợ của người tốt

Tác phẩm văn học cũng cần góp phần giải quyết những vấn đề hiện thực của cuộc sống, đồng thời là tiếng nói dự báo cho những vấn đề thực tế xã hội lớn hơn trong tương lai. Vì vậy, chỉ có văn học mới có thể đóng vai trò giáo dục tình cảm con người, làm cho con người trở thành phi thánh, phi thú theo đúng nghĩa. Những tác phẩm văn học bật ra từ Ánh trăng mờ ảo, thơ mộng và dối trá chỉ là những hư cấu hư cấu, quay lưng hoặc coi thường sự thật của cuộc sống, và những tác phẩm đó hoàn toàn vô ích với cuộc đời, cuộc đời, nhân loại.

Tất nhiên, văn học có tính độc lập tương đối của nó. Hiện thực trong văn học và hiện thực ngoài đời không phải là hai bàn tay nắm chặt mà hòa quyện vào nhau. Ở đây, mọi sự đơn giản hóa và mô hình hóa, mọi sự áp đặt, mệnh lệnh, sự ép buộc “làm cho vừa chân” là điểm cần tránh. Chúng ta phản bác những lý thuyết, sáng tạo của chủ nghĩa siêu thực, chủ nghĩa hiện sinh, đồng thời phê phán những tác phẩm dường như dùng chủ nghĩa hiện thực xã hội chủ nghĩa để miêu tả hiện thực mà không thể hiện đời sống, chỉ biết ca ngợi một chiều và che đậy nỗi đau; những tác phẩm không kể hiện thực đương thời, thậm chí ít có khả năng có chức năng dự đoán.

——Ematorop nói rằng sự thật trong nghệ thuật không chỉ là phơi bày những thiếu sót và khó khăn trong cuộc sống của chúng ta, mà còn là mặt tươi đẹp của cuộc sống của chúng ta; mà quan trọng hơn, các tác phẩm nghệ thuật phải có sức mạnh kích thích tư duy và trái tim.

Văn chương làm cho người ta để ý hơn đến vẻ bề ngoài, biết phân biệt tốt xấu, cao thấp, nhìn thấu mọi việc, tự điều chỉnh mình: “Trông đây, trông cảnh, người chẳng màng”. đoạn của Aimatop).

3. Kết thúc:

Nhiệm vụ của văn học, nhiệm vụ của người sáng tạo tác phẩm rất nặng nề. Cuộc sống bộn bề, bề bộn, nhiều kiểm soát khiến chúng ta khổ sở, lo âu. Vì vậy, chúng ta cần lắm những tác phẩm văn học đích thực, những tác phẩm chính luận, góp tiếng nói của mình để cải thiện cuộc sống.

Related Posts

Nghị luận: Cái mất đáng tiếc là thời gian. Cái mất đáng lo là cơ hội. Cái mất đáng buồn là niềm tin. Cái mất đáng sợ là tình người

Mất mát đáng tiếc là thời gian. Lo lắng mất mát là cơ hội. Một mất mát đáng buồn là niềm tin. Mất mát ghê gớm là…

Vẻ đẹp phong cách nhà Nho trong Bài ca ngất ngưởng của Nguyễn Công Trứ và Bài ca ngắn đi trên bãi cát của Cao Bá Quát.

Vẻ đẹp phong cách nhà Nho trong Bài ca ngất ngưởng của Nguyễn Công Trứ và Bài ca ngắn đi trên bãi cát của Cao Bá Quát….

Những lỗi thường bị trừ điểm trong bài làm văn của học sinh.

Những lỗi thường bị trừ điểm trong bài làm văn của học sinh. I. Những lỗi thường gặp trong bài làm văn của học sinh. 1. Lỗi…

Những lưu ý khi tiến hành làm bài văn nghị luận.

Những lưu ý khi viết luận văn. 1. Trước khi lên lớp học sinh phải phân tích đề. – Chỉ định định dạng tiêu đề. – Xác…

Cách làm bài văn nghị luận văn học không bị lạc đề.

Cách làm bài văn nghị luận văn học không bị lạc đề. A. Mở đầu. Trong khi làm bài văn nghị luận về tác phẩm văn học,…

Nghị luận: Thơ ca là cái đẹp đi tìm

tranh luận: thơ là vẻ đẹp được tìm kiếm. Một chuyên gia thẩm mỹ cho biết: Tất cả các thể chế chính trị đều qua đi, chỉ…

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *