Nghị luận: Thơ ca, nếu không có người tôi đã mồ côi (Raxun Gamzatốp)

tho-ca-neu-khong-co-dân-toi-da-mo-coi-raxun-gamzatop

“Thơ, không có em, tôi là một đứa trẻ mồ côi” (Raxun Gamzatốp)
Anh (chị) hãy làm sáng tỏ nhận định trên dựa trên kinh nghiệm nghiên cứu, đọc thơ của bản thân

Sứ Giả Hòa Bình Hoài Thanh từng viết: “Từ Homer đến Sử thi, trong thơ ca luôn tồn tại một cảm xúc mạnh mẽ và hào phóng. Nó được sinh ra trong niềm vui và nỗi buồn của con người, và sẽ là bạn của con người cho đến tận cùng thế giới.”Hàng ngàn năm qua, kể từ khi con người bước ra khỏi thời kỳ hoang vu trần tục để ngẩng cao đầu và bắt đầu biết trân trọng thế giới xung quanh, thơ ca đã xuất hiện và song hành cùng con người như một phương tiện làm giàu. Và đầy cảm xúc, nó giúp con người bộc lộ cảm xúc và khám phá thế giới nội tâm sâu thẳm, bí ẩn. Thơ hữu ích làm sao! Có lẽ vì thế mà nhà thơ Ranxum gamzatop đã từng nói: “Thơ, không có em, tôi là một đứa trẻ mồ côi”.

Bài bình luận của nhà văn Ransum gamzatop nhấn mạnh vai trò của thơ ca, khẳng định sự cao cả và vị trí không thể thay thế của nó trong đời sống. Thơ là gì? Có nhiều định nghĩa về thơ. Có người đã nói, “Thơ là hứng”, “Thơ là lửa”… Thơ ca là một dạng ý thức phức tạp, và các nhà thơ khác nhau nhìn nhận nó theo những cách rất khác nhau. Chỉ có thể nói, thơ bắt nguồn từ cảm xúc và lay động bởi sự cộng hưởng lớn lao của cảm xúc trong vạn vật.không có thơ người ta sẽ có “mồ côi”. “mồ côi” Đó là cách nói ẩn dụ, diễn tả sự mất mát quá lớn khiến con người bơ vơ trước bao la của cuộc đời, và là nỗi đau quá lớn để lại sự trống vắng hoang vắng trong cả tâm hồn.Có những giả định “Nếu không có ai…” Nhà thơ Rasun Gamzatop diễn tả sự thiếu vắng thơ bằng hai từ trĩu nặng nỗi mất mát to lớn. “mồ côi”.. Ừ, trống rỗng làm sao, khổ sở làm sao, mệt mỏi làm sao nếu không có thơ ca, cho tất cả chúng ta, những người tạo ra cái đẹp và khao khát được cảm nhận nó?

“Thơ, không có em, tôi là một đứa trẻ mồ côi” –Câu cảm thán của Ransum gamzatop đã nói đúng và đầy đủ giá trị bất hủ của thơ ca. Tại sao? Trước hết, bởi khát vọng bản năng của con người là mưu cầu cái đẹp toàn thiện, chân, thiện mỹ – cái đẹp siêu phàm, huy hoàng trong cuộc sống. Điều này khiến chúng tôi tự hào về người dân của mình: “Con người! Hai tiếng đó nghe kiêu hãnh và tự hào làm sao.” (M. Gorky). Thơ là cái đẹp. Thơ hội tụ những gì tinh túy nhất, thuần khiết nhất về giá trị thẩm mỹ, đồng thời cũng rất thực. Không có thơ, hoài bão của con người như ngọn lửa chôn xuống đất, không thể trào ra, sẽ xót xa, đau đớn biết bao?Khi đó, một phần bản năng của con người là “mồ côi”.

Mặt khác, “Mọi người sinh ra đều là nghệ sĩ” (M.Gorki), tính nghệ thuật ấy được thể hiện ở những cái nhìn sâu sắc về cuộc sống, giàu cảm xúc và trìu mến. Điều này dẫn đến một nhu cầu cấp thiết: chia sẻ! Thơ là nhịp cầu giữa những trái tim, là lối tắt của tâm hồn, là sứ giả tuyệt vời và uy tín của những cảm xúc mạnh mẽ, như một nhà thơ đã từng nói: “Trong lòng mỗi người đều có một chiếc van cần thơ mở ra”.Không có thơ, sự vắng mặt dẫn đến trái tim “mồ côi”, sẽ bơ vơ trong những nỗi niềm không tên, con người sẽ cô đơn, lạc lõng đến nhường nào? Không có thơ, đời chỉ là hành tinh khô lạnh.

Tham Khảo Thêm:  Vẻ đẹp của con người Việt Nam trong cuộc kháng chiến chống Mĩ cứu nước qua Rừng xà nu và Những đứa con trong gia đình

Đối với các nhà thơ sống trong thơ và chết trong thơ, thì “Thơ Không Người”Cuộc sống của họ là vô nghĩa. Vì một nhà thơ sẽ ra sao nếu không làm thơ?Nếu Thơ Không Tồn Tại Thì Thi Sĩ Tồn Tại “Sống hết mình”. Đối với thơ, với nhà thơ, là con đường đi xuống cội nguồn cảm xúc sâu xa nhất, nơi nhà văn sống tỉnh thức, với trái tim và dòng máu nóng chảy trong huyết quản, trở về với chính mình. . Chính nhà thơ Ransum Gamzatop đã từng tâm sự bằng thơ, về lý tưởng cao cả của đời ông:

“Khi tôi còn bé, tôi giống như một người mẹ
Em lớn lên, thơ như người tình
Chăm sóc tuổi già sẽ là một cô gái
Chết nhớ lưu thơ”

(thơ)

Theo dõi những vần thơ của tác giả suốt đời: “Khi tôi còn trẻ” đã “lớn lên”“cũ”. Thơ bao giờ cũng trầm tư, suy tư.Khi nào nó lớn bằng “Mẹ”đam mê như “người yêu”, vani chẳng hạn như “con gái”. Và khi người ấy đi về cát bụi, thơ ca để lại hình ảnh của họ giữa những điều tuyệt vời nhất: “Kỷ niệm tưởng niệm thơ”Vậy xin hỏi, khi không có thơ, không có “mẹ”, “người yêu”, “con gái” thì con người chẳng phải chỉ có hai chữ sao? “mồ côi”? Và rồi khi đã tan biến trong cát bụi, tâm hồn ấy sẽ cô đơn mãi mãi, mãi mãi “mồ côi”, khi không thể cất lên lời thơ để tìm sự đồng cảm trong trái tim hồng ấm áp.

Mặt khác, sức mạnh tuyệt vời và hào phóng của thơ ca có thể đạt được việc hoàn thành nhiệm vụ của các nghệ thuật khác. “Thơ là thơ, là nhạc, là hội họa, là điêu khắc…”. Chất nhạc, hình ảnh và điêu khắc của thơ không tồn tại ở dạng vật chất, nhưng luôn hiện hữu và đòi hỏi rất nhiều khả năng cảm nhận. Đến với thơ, người nghệ sĩ có dịp kết hợp niềm đam mê nghệ thuật toàn vẹn, làm thơ cũng nhiều như sáng tác nhạc, điêu khắc, hội họa. Người nghệ sĩ sẽ trống rỗng biết bao nếu không có điều kỳ diệu đó?

Tham Khảo Thêm:  Nghị luận: Bạn‌ ‌chính‌ ‌là‌ ‌người‌ ‌làm‌ ‌chủ‌ ‌số‌ ‌phận‌ ‌mình.

Nhà thơ Quang Dũng là một nghệ sĩ đa tài. Ông viết thơ, vẽ tranh và sáng tác nhạc. Tất cả tài hoa đều hội tụ trong thơ anh:

“Lên ngàn thước, xuống ngàn thước”
Ai ở phương xa hòa cùng mưa”

(Nishida)

Hai câu thơ khắc họa một bức tranh vừa hung dữ, vừa hoang sơ, vừa lãng mạn nên thơ của vùng núi Tây Bắc. Tính đối ngẫu của khổ thơ đầu như phá vỡ nhịp thơ, đẩy hai vế đối lập nhau: cao và trầm. Cao cả, sâu sắc. May mắn thay, tác giả sử dụng cao để mô tả chiều sâu và độ sâu vô hạn để mô tả chiều cao vô hạn. Đó là một ngôn ngữ hình ảnh của chất lượng, biểu cảm và vẻ đẹp. Thơ cũng hòa nhập với âm nhạc.

Như Hoàng đế Xuan đã từng nhận xét: “Đọc thơ tiếng Quảng Đông giống như âm nhạc.” thơ “Nhà ai luôn hòa cùng mưa xa” Với âm hưởng tuyệt đối, hài hòa về nhạc điệu, tiết tấu với câu thơ hóc búa, hiểm trở trên tạo nên sự hòa quyện uyển chuyển, tưởng chừng như đối lập nhưng lại hài hòa, gợi cảm và đầy quyến rũ. Trong khi xem, người đọc dường như đang lắng nghe giai điệu cảm động và thiền định trong sự tĩnh lặng của màu nước nhạt nhòa trong cơn bão. “Mưa Xa”Hình ảnh những ngôi nhà mờ ảo trong màn mưa mịt mờ phía xa vẫn chất chứa tình cảm của những người lính Tây Điền đối với quê hương, gia đình trong suốt chặng đường hành quân gian khổ. Tôi bắt gặp ánh mắt bình yên, rất bình yên…

Nhờ thơ, nhà thơ Quảng Đông đã bộc lộ hết tài năng, tình cảm cũng như tình cảm, nỗi nhớ da diết của mình. Nếu không có thơ thì sao? Anh ấy vẫn có thể vẽ, anh ấy vẫn có thể sáng tác nhạc. Nhưng liệu màu sắc có thể thay thế cho chiều sâu vô tận ẩn chứa trong ngôn từ biểu cảm? Chẳng lẽ những giai điệu ấy giàu cảm xúc và giàu hình thức như thơ? Đặc biệt đối với Quang Dũng và các nhà thơ nói chung, thơ là không thể thay thế. Là người sáng tạo, sức sáng tạo luôn trào dâng, sục sôi, nếu mất thơ thì nhà thơ sẽ rơi vào bế tắc, giống như người bị giam cầm trong ngục tối không có ánh sáng ban ngày, như một linh hồn sống cuộc đời của cây cỏ. Sự mất mát đó có đau đớn bằng cảnh mồ côi không?

Đối với người đọc, thiếu thơ cũng như thiếu nơi để đồng cảm, chia sẻ, mất thơ là mất đi một cơ hội để làm giàu và thanh lọc tâm hồn. Bản thân tôi cũng làm như vậy. Đọc những vần thơ của TTKh, chúng ta luôn nhớ đến cái cảm giác bàng hoàng, rồi chuyển thành đau đớn, thương cảm:

“Nếu biết mình đã lấy chồng
Chúa ơi, anh ấy có buồn không?
Tôi thầm nhớ bông hoa đã tàn
Trái tim tựa đang nhạt nhòa, như dòng máu đỏ tươi? “

Tham Khảo Thêm:  Dẫn chứng về ý chí, nghị lực trong cuộc sống, vượt lên chính mình, chiến thắng bản thân và nghịch cảnh

(hai màu húng tây)

Khi người ta đau, chính nỗi đau đó khiến ta thấu hiểu nỗi đau của người khác. Theo một cách nào đó, họ chữa lành cho nhau. Nhờ nó mà vết thương sẽ lành… Ai rồi cũng phải quên đi nỗi đau để bước tiếp cuộc đời. Có thể nói tôi và TTKh đã kết bạn với nhau, cũng là những người bạn rất thân của tôi và đã giúp tôi hàn gắn tâm hồn.vâng có lẽ tôi cũng vậy “mồ côi” Không có thơ.

Có thể thấy, thơ có tác dụng to lớn và mạnh mẽ đối với cả người đọc và người làm thơ. Thông qua quá trình đồng sáng tạo của mối quan hệ hiện thực – tác giả – tác phẩm – người đọc, thơ làm đẹp cuộc sống, làm phong phú và thanh lọc tâm hồn.Không có thơ, thế giới tâm hồn con người sẽ trống rỗng và khô khan, trở thành “mồ côi”.

“Thơ, không có em, tôi là một đứa trẻ mồ côi” (Tiền chuộc Gamzatốp). Phải, nó mồ côi trái tim, mồ côi tình cảm, mồ côi lý tưởng. Nhưng có lẽ điều đó sẽ không bao giờ xảy ra, bởi thơ sinh ra từ niềm vui nỗi buồn của con người, và thơ sẽ theo con người đến cùng trời cuối đất, bởi thơ vượt lên trên mọi ranh giới và giới hạn, nằm trong sự bào mòn của thời gian và sự phủ định của cái chết :

“Thơ được viết tốt nhất như lời”

(Shirley)

Chủ đề liên quan:

Related Posts

Nghị luận: Cái mất đáng tiếc là thời gian. Cái mất đáng lo là cơ hội. Cái mất đáng buồn là niềm tin. Cái mất đáng sợ là tình người

Mất mát đáng tiếc là thời gian. Lo lắng mất mát là cơ hội. Một mất mát đáng buồn là niềm tin. Mất mát ghê gớm là…

Vẻ đẹp phong cách nhà Nho trong Bài ca ngất ngưởng của Nguyễn Công Trứ và Bài ca ngắn đi trên bãi cát của Cao Bá Quát.

Vẻ đẹp phong cách nhà Nho trong Bài ca ngất ngưởng của Nguyễn Công Trứ và Bài ca ngắn đi trên bãi cát của Cao Bá Quát….

Những lỗi thường bị trừ điểm trong bài làm văn của học sinh.

Những lỗi thường bị trừ điểm trong bài làm văn của học sinh. I. Những lỗi thường gặp trong bài làm văn của học sinh. 1. Lỗi…

Những lưu ý khi tiến hành làm bài văn nghị luận.

Những lưu ý khi viết luận văn. 1. Trước khi lên lớp học sinh phải phân tích đề. – Chỉ định định dạng tiêu đề. – Xác…

Cách làm bài văn nghị luận văn học không bị lạc đề.

Cách làm bài văn nghị luận văn học không bị lạc đề. A. Mở đầu. Trong khi làm bài văn nghị luận về tác phẩm văn học,…

Nghị luận: Thơ ca là cái đẹp đi tìm

tranh luận: thơ là vẻ đẹp được tìm kiếm. Một chuyên gia thẩm mỹ cho biết: Tất cả các thể chế chính trị đều qua đi, chỉ…

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *