Những câu chuyện về sự tha thứ mà bạn có thể sử dụng trong một bài luận tranh luận
Tha thứ cho người khác không phải là một việc dễ dàng, nó cần rất nhiều tình yêu và lòng dũng cảm. Cuộc sống cần có sự tha thứ để được hạnh phúc. Chỉ bằng cách tha thứ cho chính mình, bạn mới có cơ hội vươn lên. Tha thứ cho người khác để tâm hồn thanh thản. Tha thứ là một nghệ thuật, và trên hết, tha thứ là bài ca đẹp nhất của trái tim.
1. Abraham Lincoln – Tha thứ kết hợp.
Tại buổi lễ sau Nội chiến Hoa Kỳ, Abraham Lincoln không trừng phạt kẻ bại trận (quân miền Nam ủng hộ chế độ nô lệ) mà nói: “Chúng tôi không có ác ý với bất kỳ ai, hãy cố gắng hết sức để hàn gắn đất nước này.”
2. Phan Thị Kim Phúc – “Em bé Napalm” – tha thứ giải thoát tôi khỏi hận thù
“Em bé bom napalm” Phan Thị Kim Phúc trong những bức ảnh kinh thiên động địa về chiến tranh Việt Nam chịu tổn thương nặng nề cả về thể xác lẫn tinh thần. Khi trưởng thành, Jin Fu đã tha thứ cho những người trực tiếp gây ra nỗi đau cho cô ở bên kia chiến tuyến. Jin Fu nói: Tha thứ giải thoát tôi khỏi hận thù. Trên người tôi vẫn còn rất nhiều vết sẹo, và cơn đau kéo dài nhiều ngày, nhưng lòng tôi thanh thản.
3. John Wast – vết đạn khắc hình chim bồ câu.
Cựu chiến binh Mỹ John Vast trả lại vật kỷ niệm cho gia đình người lính Bắc Việt từng chiến đấu chống lại ông năm xưa sau chiến tranh. Khi ấy, hình cánh chim bồ câu được khắc khéo léo vào mặt trong chiếc mũ sắt lỗ chỗ vết đạn khiến ông ngỡ ngàng và nhận ra tình yêu hòa bình lớn lao trong trái tim những người lính bên kia chiến tuyến. Suốt 46 năm, người cựu chiến binh Mỹ vẫn giữ kỷ vật chiến tranh ấy trên kệ sách của mình như một lời nhắc nhở về giá trị của hòa bình cho đến khi nó được trao lại cho gia đình liệt sĩ Hồng như một lời tạ lỗi.
4. Alfred Nobel – tha thứ cho bản thân vì đã cống hiến nhiều hơn.
Alfred Nobel, một nhà khoa học lỗi lạc và là người phát minh ra thuốc nổ, đến cuối đời đã hối hận vì phát minh của mình đã được sử dụng trong chiến tranh và mang lại nhiều đau thương, mất mát cho nhân loại. Vì vậy, trong di chúc, Nobel đã dùng toàn bộ tài sản của mình để thành lập giải thưởng Nobel nhằm ghi nhận những đóng góp khoa học cho nhân loại, để bù đắp những lỗi lầm của mình.