
Hiện tượng học sinh lười phát biểu, lười xây dựng bài trong lớp học hiện nay
Sẽ rất đáng trách nếu đằng sau sự im lặng đó là một thái độ thờ ơ, lười biếng và hèn nhát. Từ những câu chuyện này, sự im lặng trong lớp học – hiện tượng học sinh lười nói – cũng đáng được chúng ta quan tâm đúng mức.Bộ Giáo dục và Đào tạo đã xây dựng chủ trương thành lập “Thân thiện với môi trường, học sinh tích cực”, hãy lấy đây làm tấm gương để xây dựng nền giáo dục thời đại mới. Tuy nhiên, trong nhiều lớp, học sinh im lặng suốt cả lớp mà không phát biểu một cách xây dựng. Ngay cả khi được giáo viên động viên, khuyến khích, họ cũng không có phản ứng gì. Đây là một dấu hiệu của sự trì trệ và đi ngược lại với các chính sách tích cực được mô tả ở trên.
Về phía học sinh, các em lười nói chuyện trong lớp, một trong những nguyên nhân là do học sinh lười học, không chịu hoặc ít khi chuẩn bị bài ở nhà, không chịu chuyên tâm học bài, cập nhật kiến thức. Bên cạnh đó, nhiều học sinh còn thiếu tự tin, ngại ngùng, rụt rè khi đứng trả lời trước đám đông. Từ những bỡ ngỡ ban đầu, dần dần nó đã trở thành một thói quen khó sửa khiến nhiều sinh viên rơi vào trạng thái thụ động trong học tập.
Về phía giáo viên, đôi khi kỹ năng truyền đạt, giáo viên và phương pháp giảng dạy của giáo viên còn hạn chế, thiếu hấp dẫn, chưa sinh động, nặng về đọc chép văn bản đã làm cho học sinh chán học môn học này. Từ đó bỏ thói quen nói để rút ra bài học kinh nghiệm. Một nguyên nhân nữa là do giáo viên thiếu những câu hỏi hay, phù hợp, gây hứng thú, kích thích tư duy, nghiên cứu cho học sinh, khiến các em có tâm lý chán nản nhất định vì câu hỏi quá dễ hoặc quá khó.
Chưa kể những lời nhận xét vô lý, xúc phạm hay thái độ thô bạo trong lời nói của nhiều giáo viên khiến học sinh e ngại, bức xúc, không tích cực phát biểu xây dựng bài.
Việc lười phát biểu ý kiến xây dựng bài, học thụ động đã để lại hậu quả nghiêm trọng cho quá trình học tập của nhiều học sinh. Lười phát biểu sẽ làm cho học sinh hình thành thái độ thụ động, lâu dần hình thành thói quen thiếu tự tin, hạn chế tư duy sáng tạo của người học. Do đó, trí nhớ giảm sút, năng lực học tập giảm sút, nếu không phát huy hết điểm mạnh, không khắc phục được điểm yếu.
Việc rèn luyện cho trẻ các kỹ năng, giao tiếp, ứng xử với cộng đồng gặp nhiều hạn chế nếu trẻ không được trải nghiệm và thực hành các kỹ năng này trong mỗi giờ học. Hơn nữa, nếu học sinh im lặng trong thời gian dài, không phát biểu sẽ vô tình làm cho giáo viên mất đi động lực và cảm hứng của lớp học, lớp học sẽ trở nên nặng nề. Suy cho cùng, người chịu thiệt nhất vẫn là học sinh.
Học sinh sẽ không rèn luyện được tư duy chủ động, sáng tạo, không hứng thú học tập nếu không tích cực phát biểu trong lớp. Từ đó, các em sẽ không có động lực học tập chăm chỉ.
Để khắc phục tình trạng này, các trường bình thường cần đào tạo, trang bị cho sinh viên những kiến thức, phương pháp cơ bản nhất, tốt nhất để sau này ra trường có thể tổ chức sự kiện sinh động, bắt mắt. Người học cũng cần hiểu vai trò và tác động to lớn của việc tham gia xây dựng bài giảng, cần tự nguyện thực hiện nghĩa vụ học tập của mình thì mới mong được thầy cô giảng bài nhiệt tình, tận tâm.
Đánh giá của giáo viên về một câu nói, ý kiến của học sinh là rất quan trọng. Để học sinh tự tin thể hiện mình, giáo viên cần động viên, hỗ trợ, khuyến khích các em. Thái độ của giáo viên phải cởi mở, chia sẻ và công bằng. Nếu bạn phải lựa chọn giữa việc cho điểm cao hay điểm thấp, hãy chọn điểm cao để khiến họ tiếp tục.
Hãy nhớ rằng, học sinh không chờ đợi những chiếc thùng chứa đầy tri thức mà cần được thắp sáng bằng sức mạnh của tri thức. Mỗi thầy cô giáo cần nỗ lực hết mình để giáo dục, ươm mầm nhân tài cho đất nước.
Khắc phục tình trạng học sinh lười nói chuyện trong lớp không những nâng cao được sự nhiệt tình của học sinh mà còn đạt được mục tiêu vui vẻ trong học đường. Sự nhiệt tình của sinh viên là lớp học lý tưởng nhất mà bất kỳ nền giáo dục nào cũng có thể mong đợi.