
Vẻ đẹp của những bức tượng Tây Thiên quân bất tử trong bài thơ “Tây Thiên”
nishida là bài thơ hay nhất của nhà thơ Quang Dũng và nền thơ ca Việt Nam hiện đại. Sự kết hợp hài hoà giữa bút pháp tả thực và bút pháp lãng mạn đã tạo nên một bài thơ vừa hiện thực, vừa tràn đầy khí phách.Làm cho nó rõ ràng với các mô tả in đậm Tượng đài người lính Tây Tiến.
Đoạn một lấy bối cảnh thiên nhiên hùng vĩ của núi rừng Tây Bắc làm nền, đoạn hai thể hiện nét thơ mộng hữu tình của miền Tây, đoạn ba thể hiện hình ảnh tập thể của những người lính ở miền Tây đầy đẹp đẽ. Tiết lộ lãng mạn và bi thảm:
Quân đội phương Tây không mọc tóc
Đội quân xanh dữ dội và hung dữ
Ngước nhìn giấc mơ xuyên biên giới
Mơ đêm Hà Nội đẹp thơm
Quang Dũng đã chọn những nét tiêu biểu nhất của Tây Thiên và tạc thành một tượng đài tập thể, tổng kết mô hình chung của toàn quân. Đá cẩm thạch và hùng là hai chất liệu chính hòa quyện với nhau tạo nên một bức tranh tuyệt mỹ.
Về diện mạo, Tây Tiến khác hẳn.
Đó là “Quân đoàn không mọc tóc” Và “Quân đội xanh”, nhiều hình dạng hơn “Tôm hùm hung dữ” rất mạnh.Hình ảnh quân không tóc dài gợi đến hình ảnh anh “Người bảo vệ hói” một thời gian. Đây là một bài thơ mô tả rất đúng điều kiện khắc nghiệt của chiến trường. Những cơn sốt rét rừng khiến những người lính rụng hết tóc.hình ảnh “Quân đội xanh”’ tả bộ đội xanh xao vì thiếu ăn thiếu thuốc, sốt rét triền miên.Trong những bài thơ chống Pháp, nhà thơ Thịnh Hữu cũng viết:
bạn và tôi biết từng cơn ớn lạnh
sốt run và đổ mồ hôi
(các đồng chí)
Tố Hữu đã viết chân dung người lính gác bằng một hình ảnh rất cụ thể:
những giọt mồ hôi rơi
trên má của bạn là nghệ tây
(Thơ Cá Nước)
Quang Dũng viết Tây Thiên không che giấu hiện thực chiến tranh khốc liệt. Chỉ là tất cả những vất vả không được miêu tả một cách trần trụi mà được thăng hoa trong cảm xúc lãng mạn với góc nhìn lạc quan. Nhà thơ phát huy triệt để thủ pháp tương phản, tương phản, khắc họa sinh động vẻ đẹp của hình tượng người tướng, người lính. Chính vì vậy mà chân dung người lính Tây Thiên tuy hốc hác, xanh xao nhưng toát lên sự dũng mãnh, oai phong, lẫm liệt của chúa sơn lâm: “Hùm hung dữ”.
cụm từ “không mọc tóc” Chuyển từ trạng thái bị động sang trạng thái chủ động gợi lên bản lĩnh riêng của quân đội, vượt qua thực tế khắc nghiệt.hai chữ cái “quân đội” Được sử dụng với độ chính xác cao để tạo ra âm hưởng thơ ca hào hùng gợi nhớ đến đoàn xe quân đội và truyền tải thông điệp trong trận chiến.
Tinh thần mạnh mẽ, ngoan cường của người lính còn được thể hiện qua ánh mắt: “Mắt trong veo gửi mộng quá cảnh”. Nhìn thẳng ra nơi biên cương đề phòng quân thù, ông đã thể hiện một ý chí quật cường và một tinh thần quả cảm, nung nấu quyết tâm tiêu diệt quân thù, bảo vệ đất nước.
Tuy nhiên, những người lính Xitian không chỉ là những chiến binh hùng mạnh. Đằng sau hình ảnh oai hùng, hào hùng của họ, vẫn ẩn chứa một tâm hồn mộng mơ, phong trần hào hoa của những người thanh niên trong quân phục: “Đêm mơ Hà Nội thanh xuân tươi đẹp”.
Đối với những người lính Tây Thiên, hình ảnh trong giấc mơ khi màn đêm buông xuống không phải là người phụ nữ một nắng hai sương. “Cát đỏ cày đất, bùn mài chân đêm ngày” như trong một bài thơ “cô” Của Hồng Nguyên, cũng không phải nỗi nhớ làng “Đất đã được cày trên đá” Như trong thơ Chính Hữu nhưng là kỷ niệm “Bức tranh có mùi” trên đất nước thời kỳ này. Đây là ký ức của linh hồn Zhibing mang nhãn hiệu kiêu hãnh và lãng mạn. Những câu thơ miêu tả thế giới nội tâm của người lính rất chân thực, gợi nhớ đến những dòng thơ của Nguyễn Đình:
cuộc diễu hành nóng bỏng của đêm dài
tâm trạng cáu kỉnh, nhớ người thân
(Đất Nước – Nguyễn Đình)
“Đêm Mơ Hà Nội Hương Hoa Kiều Dáng” là thể thơ thể hiện rõ tài năng của Quang Dũng. “Hương thơm” Đó là một hình ảnh ẩn dụ của một thiếu nữ Heqing thanh lịch và duyên dáng.Đó là “ở phía sauĐối với người lính, đó là truyền cảm hứng chiến đấu, tiếp thêm sức mạnh để họ vượt qua mọi khó khăn. Nếu không vì những người thân yêu của họ, vì cuộc sống bình yên của gia đình và đất nước, họ sẽ chiến đấu vì ai nữa. Quân Tây Thiên ngày ngày muốn giết giặc, đêm lại mơ về Hà Nội. Sau khi trải qua đủ loại gian khổ, họ vẫn có một tâm trí bình tĩnh và lao thẳng về phía biên giới, chỉ nghĩ đến việc trở về nhà. Hai câu thơ hoàn chỉnh bức tượng bất tử của người lính Xitian.
Xưa kia, người ta cho rằng thơ Quang Dũng là một giấc mộng sa đọa, một giấc mộng sa đọa, một thi ca sắp lụi tàn, thiếu tinh thần cách mạng và tinh thần chiến đấu. Thực sự, có thể nói Quảng Đông tràn đầy sức mạnh tinh thần của họ khi miêu tả hình ảnh những người lính. Thanh thiếu niên trong thành phố chia tay thủ đô và người thân mỗi ngày, và xông vào chiến trường. Như nhà thơ Chính Hữu đã viết:
Một nhóm người lên cắm trại trong rừng sâu
Đêm nay tôi mơ về Hà Nội.
Họ đã ra đi nhưng trong tâm hồn họ vẫn còn lưu giữ hình ảnh quê hương. Nó là cội nguồn tinh thần, là động lực sống và chiến đấu. Sâu trong rừng, nơi cuộc sống đơn điệu và căng thẳng, Hà Nội trở thành nơi họ giải khát, nơi trú ngụ của nỗi nhớ, nơi họ mong chờ. Càng hy vọng, họ càng có động lực. Vì thế, “Người đẹp thơm” Đó là hình ảnh đẹp tượng trưng cho cuộc sống bình yên, hạnh phúc. Thù địch chia rẽ, hận càng muốn hận càng sâu: “Rơi vào một giấc mơ xuyên biên giới.”
Họ vẫn chiến đấu, vẫn sát cánh bên quân thù, vẫn cùng đồng đội hoàn thành nhiệm vụ.Ước mơ là động lực không ngừng cho những người đấu tranhCậu bé chưa phải là anh hùng” bước tới.
Toàn bài thơ theo thể thất ngôn, kết hợp giữa chất hiện thực và chất lãng mạn. Việc sử dụng phép đối, tương phản hợp lý làm cho hình tượng thơ mạnh mẽ, trữ tình và lôi cuốn. Tượng bất tử của những người lính của phương Tây.Giọng thơ trang trọng và trầm lắng, uy nghiêm. Bằng ngôn từ gợi cảm, ẩn ý, bài thơ này đã tái hiện hình ảnh những người lính của trời Tây từ ngoài vào trong bằng những bức tranh đẹp vừa lãng mạn vừa bi tráng.