
Nhìn vẻ đẹp tâm hồn của Nguyền Tí qua bài thơ “Cây chuối”
Tính độc đáo của chủ đề: Nằm ngoài trường phái thẩm mĩ của văn học trung đại (Tống Chử Cử…). Nhìn thấy một cây chuối xinh đẹp vào mùa xuân là một khám phá độc đáo. (Thường chỉ tươi tốt vào mùa hè). Một bản tuyên ngôn thật đặc sắc minh chứng cho tâm hồn phong phú đa dạng, nhạy cảm trước sự sống của tạo vật.
Đọc kĩ bố cục của bài thơ: Một kết cấu độc đáo gắn với một vần thơ: hơi thở xuân, hương xuân, tình xuân, gió xuân.
Các tính năng độc đáo của văn bản hình ảnh: Những bụi chuối vốn đã tươi tốt xum xuê trong gió xuân nay càng tươi tốt hơn. Căn phòng lạ không nhất thiết phải là phòng của người phụ nữ đẹp, bởi vì văn bản không cho phép hiểu như vậy. Có lẽ buồng chuối chín quá, thơm suốt đêm dài (buồng trống, buồng trống, câu đố dân gian về buồng chuối và cái trống). Trông thật trẻ trung và nghịch ngợm. Nải chuối trở thành một bức thư tình, một thông điệp yêu thương kín đáo, hay một hình ảnh của vẻ đẹp ẩn chứa bên trong. Từ bài thơ cổ “Hãy Lại Tiêu Diệp Phong Đồ Lục” đến “Thư Tình” cách biệt mấy trăm năm. Thật là một điểm dừng sáng tạo. Gió xuân thường hiện ra một chàng trai máu nóng đang tìm kiếm một bức thư tình.
Nét độc đáo của Hồn Nguyễn Trãi: Anh từng coi mình là cây bách ích nước, đứng thanh khiết và cô tịch như núi Derui, nhưng giờ đây anh thanh thoát như cây chuối. Trong các bài thơ của mình, ông hiện lên như một nhà Nho tin đạo, viết sách, đánh giặc cứu nước cứu dân, đồng thời cũng hiện lên như một ẩn sĩ thoát tục. Shi. Không có gì là con người là xa lạ với anh ta.