Hãy bày tỏ suy nghĩ của anh chị về ý kiến: “Văn chương có loại đáng thờ và không đáng thờ. Loại văn chương không đáng thờ là loại văn chương chỉ chuyên chú ở văn chương. Loại văn chương đáng thờ là chuyên chú ở con người” (Nguyễn Văn Siêu).

van

Hãy chia sẻ suy nghĩ của bạn về ý tưởng này: “Văn đáng thờ và văn không đáng thờ. Văn không đáng thờ là loại văn chỉ lấy văn làm trung tâm. Văn đáng thờ là lấy con người làm trung tâm.” (Nguyễn Văn Thiệu).

trong truyện ngắn “Cuộc sống bổ sung”Nam Cao viết: “Một tác phẩm có giá trị đích thực phải là một tác phẩm vượt qua mọi ranh giới và giới hạn, phải là một tác phẩm được chia sẻ bởi toàn nhân loại. Nó phải chứa đựng một điều gì đó vĩ đại, mạnh mẽ, đau đớn và cao cả, một sự tôn vinh lòng nhân ái, bác ái, công lý…  Nó mang mọi người đến gần nhau hơn.” Belinsky nói: “Nếu một tác phẩm nghệ thuật vẽ nên cuộc sống vì mục đích của bức tranh, nếu nó không phải là tiếng kêu đau đớn hay niềm vui, nếu nó không hỏi hoặc trả lời những câu hỏi này, thì nó đã chết.” Nghĩa là văn học bao giờ cũng lấy đời sống con người làm cốt lõi. Hay nói rộng hơn, văn học là tiếng nói của tình người. Xác nhận ngày, Nguyễn Văn Siêu viết: “Văn đáng thờ và văn không đáng thờ. Văn không đáng thờ là loại văn chỉ lấy văn làm trung tâm. Văn đáng thờ là lấy con người làm trung tâm.”.

Nguyễn Văn Siêu là một nhà văn tài hoa được tôn vinh là “Thần siêu, thánh tướng”. Khái niệm của anh ấy không đơn giản, và điều quan trọng là phải hiểu đúng ý nghĩa của câu nói. “Văn học lấy văn làm trung tâm”, “Văn lấy con người làm trung tâm” chuyện gì đang xảy ra

Theo hình thức, chức năng và mục đích của sáng tạo văn học, Nguyễn Văn Thiệu đã đưa ra tiêu chí đánh giá văn học là mục đích của nó. Văn học là của con người, và văn học là văn học. Văn học lấy con người làm trung tâm thật đáng khâm phục. Vì chính văn chương mới có ích cho đời, cho người.

“Văn học lấy văn học làm trung tâm” Đó là thứ văn chỉ lo khắc chữ, tìm chữ thật to, cổ tích huyền bí… Nói chung là văn học thuần túy, “văn” mà không biết nội dung, nó thiên về tư tưởng, nó là một loại văn học. Văn học thuần túy hình thức. “Văn học chuyên nghiệp nhân dân” Đó là thể loại văn học viết từ cuộc sống của nhân dân và hướng tới nhân dân. “Mang mọi người lại gần nhau” (Đời Phụ – Nam Cao). Yếu tố hình thức ở đây là sự phát ra hoa tự phát, không cố ý.văn học “Nước chảy ra từ khe, và từ trái tim của con người là máu” (tấn lỗ).

Cho nên đại ý lời nói của Nguyễn Văn Thiệu là: Văn học có giá trị khi nó được truyền cảm hứng và phục vụ con người. Văn học lấy con người làm trung tâm sở dĩ có thể phát sóng phong phú, nội dung phong phú, giàu sức sống là bởi: cuộc sống con người luôn là nguồn sáng tạo vô tận của văn học. Ngược lại, văn chương chỉ hạn hẹp về mặt kỹ thuật, ngôn từ đơn giản, không tương thích với nhân cách, tất yếu sẽ khô héo và lụi tàn. Ông đề cao mục đích của văn học chân chính, nhưng không xem nhẹ giá trị của nghệ thuật. Ông phê phán nền văn học coi nghệ thuật là tất cả, coi nhẹ nhân sinh.

Tham Khảo Thêm:  Nghị luận: Sự mất mát lớn nhất là bạn để cho cuộc đời tàn lụi ngay từ khi đang sống

Mục đích, vai trò của các trào lưu nghệ thuật trong mối quan hệ giữa nội dung và hình thức, mối quan hệ giữa nghệ sĩ và công dân trong sáng tạo, tiêu chí đánh giá sáng tạo văn học. Đây là vấn đề có ý nghĩa thời đại trong đời sống văn hóa, nghệ thuật, chống trào lưu, chống chủ nghĩa hình thức, sa đà vào việc định hình hình thức văn học mà bỏ qua nội dung phản ánh.

Đầu tiên, Nguyễn Văn Thiệu nói “Văn chương có loại đáng ngưỡng mộ và loại không đáng ngưỡng mộ”Ông thẳng thắn phủ nhận thứ văn chương không mang lại lợi ích gì cho con người, thứ văn chương như vậy là “đòi bừa”, không đáng đọc và học. Văn học là gì nếu nó không phải là về con người, về cuộc sống của con người? Văn học thuở sơ khai cần những người thợ, còn văn học chỉ cần đầu óc của những “kỹ sư tâm hồn”. Văn chương cũng giống như một đóa hoa, không màu không hương, không còn là văn. Quan niệm của Nguyễn Văn Siêu rất giống Cao Bá Quát đương thời: “Câu luyện thai của em cũng đáng phàn nàn/ Em líu lo từng chữ/ Đây chẳng phải giống bọ muốn đo cả thiên hạ sao?”

Không cảm thông với đời, văn chảy ra từ ngòi bút không phải vì lòng trắc ẩn sâu xa mà vì đời là văn. “Một tấc trời”, Chỉ là một con bọ nhỏ xíu, tự phụ, cao ngạo, muốn so đo vũ trụ. Những con chữ khắc cứng trên những bức tường lạnh lẽo của văn chương sẽ như một cơ thể tự cung tự cấp, văn chương thiếu sự cởi mở đón nhận những biến động của cuộc sống, thiếu hơi thở dưỡng khí của cuộc đời, tầm thường, có khi chỉ là những thứ hão huyền! Cao Bá Quát nói phải “sản phẩm cho bé” Sản phẩm của một bàn tay khéo léo trong một tâm hồn trống rỗng và bội bạc. Bạn viết gì khi bạn đóng cửa văn phòng? Và văn chương của ông là bầu trời đầy gió trong lành, là nắng lên ngói hồng tươi. Khi nghệ thuật của anh còn đó, trong thế giới rực rỡ sắc màu, anh đã đóng cánh cửa sáng tác và theo đuổi nghệ thuật. bạn có biết:

“Những bài thơ tôi làm chỉ được viết một nửa
Nửa còn lại đã bị lấy đi vào mùa thu. “

(Chế Lan Văn)

Văn chương chỉ nhắm đến thẩm mỹ có đáng được tôn thờ không? “Văn học phải gắn liền với cuộc sống. “ (Ngô Thì Sĩ) vàCuộc sống là nơi văn học bắt đầu và kết thúc. “ (Gọi nhau). Nếu LT Tolstoy vĩ đại vì kiệt tác của ông ấy “Chiến tranh và hòa bình” Đây cũng là kết quả của nhiều lần ra chiến trường nghiên cứu ghi chép của ông. “Chiến tranh và Hòa bình” sẽ ra đời nếu các văn phòng đóng cửa để viết? Nếu không trực thuộc thì ở Nguyễn Du có trường Tân Thành không?

Văn học không thể như vậy, chúng ta phải tiếp cận và tôn trọng văn học chứ không phải văn học “Hũ nút”“Việc đó có thể “Kính thiên văn”.Văn chương như vậy hoàn toàn không đáng được tôn thờ.Khổng Tử từng dạy học trò rằng “Thành tựu từ trái tim của một đứa trẻ” (Ý nói: Lời nói phải làm cho dễ hiểu) Điều quan trọng là cái “tâm” của người viết, tức là hiện thực, phải sống ở đời. Quan niệm của Nguyễn Văn Thiệu gần giống với quan niệm của văn học hiện thực Việt Nam 1930 – 1945, coi con người là chủ thể sáng tạo và hướng thẳng đến con người.

Tham Khảo Thêm:  Dàn bài: qua bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng hãy làm rõ: Cái bình thường là cái chết của nghệ thuật

Những ngày đêm ấy, những sóng gió, đau thương của đời xưa, cứ tràn vào con người, vào bản chất con người, “Lương tâm của mọi thời đại” (Balzac). “Văn phải mang đạo”phải làm cho người ta tự mình tốt lên hoặc ít ra cũng thấy mình trong đó, vậy thôi “Văn học đáng kính”.Bùi Huy Bích, học sinh Lê Quý Đôn, đã viết một ý kiến ​​rất xác đáng: “Quân tử con cháu biết chăm học, chỉ biết học mà tự cho mình là đúng, lâu dần trở thành người văn cực đoan. Người viết mà xem chính nghĩa là hạng thứ hai. Hạng dưới chỉ hiểu văn.”

nói chuyện “Văn học đáng yêu”, Nguyễn Văn Siêu muốn nói đến giá trị của văn chương. Là một bộ môn nghệ thuật đi sâu vào thế giới tinh thần của con người, văn học phải phục vụ con người, cuộc sống của con người, là cây đũa thần có thể khơi dậy những điều tốt đẹp trong lòng người và tiêu diệt những điều xấu xa, độc hại. Văn chương phải đối diện với cái chân, cái thiện, cái đẹp, khơi dậy thiện lương trong lòng người, cho người ta cái nhìn mới. Ai chưa từng thấy một kẻ tửu sắc say mơ chết, nhưng ai đã từng thấy một Chí khao khát một thiên đường lương thiện như Nam Thảo? Có ai xem Thế Giới Thần Linh của AQ chưa?Có ai từng thấy tình yêu cao cả của một người “gù lưng” Xấu xí như Quazimodo của Extiranda? Đọc về số phận của Quazimodo hay Chí Phèo thời trẻ, tôi không khỏi nghe một chút buồn, một thứ thương nhớ, như muốn nghẹt thở…

Và chúng tôi xin khẳng định: chỉ có những hình ảnh cảm động mới là văn học, mà chỉ dùng kỹ thuật chạm khắc tinh tế và những đường xiếc để người ta xem, như một loại hình giải trí, “Đọc rồi quên” đó chỉ là “Công nhân” Chơi chữ chứ không phải nhà văn, nhà thơ.

Ý kiến ​​của Nguyễn Văn Siêu đúng nhưng so với ý kiến ​​nghệ thuật của Thạch Lam – Thế Hệ Trẻ “Siêu thần” Thế thì có lẽ nhà văn trẻ nói đầy đủ hơn: “Đối với tôi, văn chương không phải là cách để người đọc trốn tránh hay lãng quên, mà văn chương là để lên án và thay đổi khi chúng ta có một thế giới cao sang và quyền lực. Một thế giới giả dối và tàn ác, đồng thời làm cho trái tim của người đọc tinh khiết hơn và phong phú hơn.”

Nguyễn Du viết:

“Căn hộ ấm cúng trong lòng ta
Một chữ “tâm” bằng ba chữ “tai”

(Truyện hải ngoại)

Hình như, điển cố của nhà thơ không phủ nhận chữ “tài năng”Nhưng nếu ví văn chương như một cái cây thì chữ “cái” chỉ là cành, chữ “tâm” là gốc và ngọn.Vì vậy, nếu “văn học” nhưng chỉ “hướng đến con người” KHÔNG “Chuyên Văn” Nó vẫn còn giá trị nó? Nó vẫn là một nghệ thuật?

Có nền văn học nào không lấy con người làm đối tượng? M. Gorki nói: “Văn học là nhân học”. Shekhov khẳng định: “Người nghệ sĩ chân chính phải là nhà văn lấy chủ nghĩa nhân đạo làm cốt lõi”. Và dĩ nhiên: “Trái tim của văn chương là lòng trắc ẩn.” Phải hiểu rằng văn học và con người, không thể tách rời nội dung và hình thức thể hiện.Đúng là người ta nói “Tốt gỗ hơn tốt nước sơn” Nhưng nếu gỗ và sơn đều tốt thì sao? Tất nhiên là tốt hơn! Vì vậy, nếu cái đẹp thực sự ở trong thế giới con người, thì văn học thực sự (tức là văn học về cái đẹp) là văn học sẽ luôn đi đến con người và thế giới con người.

Tham Khảo Thêm:  Nghị luận: Hãy yêu sách...

Văn học là nghệ thuật, tức là theo đuổi và sáng tạo cái đẹp, nhưng không có cái đẹp nào trong sáng thuần khiết ngoài nhân gian. Những đề tài về cái đẹp văn học nghệ thuật không cần xa lạ mà ở sự giản dị đời thường nhất. Trên thực tế, chuyên ngành văn chương và chuyên ngành văn học nhân văn là hai mặt của một tờ giấy trắng. “Văn học lấy con người làm trung tâm” Nhưng đừng bao giờ quay lưng lại với cái đẹp và ngược lại. Đỗ Phủ từng viết “Chớ ngôn từ bất ngờ, chết chớ lùi bước” Ngôn ngữ phải được đánh giá cao, nhưng điều quan trọng là ngôn ngữ khác chứa đựng những gì.Một tác phẩm có giá trị, không bao giờ là một tác phẩm thô: khi bạn nhìn thấy những điều ẩn sâu nhất trong cuộc sống, bạn đã có một trái tim vĩ đại, bạn phải không phải là một người bình thường, nhưng anh ấy biết cách làm cho người này hiểu anh ấy, hiểu những gì “Trái tim” Nguyễn Du đã để lại chất tân cổ điển nhân văn trong tác phẩm của mình, nhưng ông cũng đã để lại một nghệ thuật văn bản vô cùng phong phú và độc đáo, nếu thiếu nó thì nội dung Truyện Kiều sẽ không có sức hấp dẫn. hệ thống nhân văn.

Ở trên, chúng tôi đã thảo luận về khả năng kết hợp hai “Văn học lấy văn học làm trung tâm” “Văn học hướng về con người”. Nhưng nếu ai đó đưa cho bạn một sản phẩm và yêu cầu chọn thì sao? “Đó là gỗ tốt” Nói là sơn tốt cho sản phẩm khác, nếu bạn biết sự hào nhoáng và đơn giản nhưng giá trị lớn, bạn sẽ chọn bên nào?Văn học sẽ có giá trị hơn nếu nó lấy con người làm trung tâm, nhưng “Văn học lấy văn học làm trung tâm” Nó không nhất thiết phải tốt bởi vì mọi người chỉ đọc nó “Đọc rồi quên”.

nữ giới “Trái tim” Đó là cội nguồn nuôi dưỡng nhân tài phát triển. Nhưng dù tài giỏi đến đâu, nếu thờ ơ với đồng loại và số phận con người, thì cũng khó làm sáng giá trị văn chương.Vì tâm hồn con người không chỉ hấp thụ cái đẹp mà còn “hạt nhân” rộng lớn “giống” mãi mãi.

dù sao đi nữa “vấn đề” Bên trong vẫn là yếu tố quyết định. thư”Trái tim” Động lực là yếu tố quan trọng nhất. Hiện tượng này đã được ghi vào lịch sử văn học: người không có ý định làm thơ là nghệ sĩ lớn, cũng có nhà văn, nhà thơ cả đời không làm được một bài thơ nào có giá trị. Không có vấn đề làm thế nào dai dẳng, nhưng cũng siêng năng từ.

Diễn ngôn: Văn học là nhân học (M.Gorki)

Related Posts

Nghị luận: Cái mất đáng tiếc là thời gian. Cái mất đáng lo là cơ hội. Cái mất đáng buồn là niềm tin. Cái mất đáng sợ là tình người

Mất mát đáng tiếc là thời gian. Lo lắng mất mát là cơ hội. Một mất mát đáng buồn là niềm tin. Mất mát ghê gớm là…

Vẻ đẹp phong cách nhà Nho trong Bài ca ngất ngưởng của Nguyễn Công Trứ và Bài ca ngắn đi trên bãi cát của Cao Bá Quát.

Vẻ đẹp phong cách nhà Nho trong Bài ca ngất ngưởng của Nguyễn Công Trứ và Bài ca ngắn đi trên bãi cát của Cao Bá Quát….

Những lỗi thường bị trừ điểm trong bài làm văn của học sinh.

Những lỗi thường bị trừ điểm trong bài làm văn của học sinh. I. Những lỗi thường gặp trong bài làm văn của học sinh. 1. Lỗi…

Những lưu ý khi tiến hành làm bài văn nghị luận.

Những lưu ý khi viết luận văn. 1. Trước khi lên lớp học sinh phải phân tích đề. – Chỉ định định dạng tiêu đề. – Xác…

Cách làm bài văn nghị luận văn học không bị lạc đề.

Cách làm bài văn nghị luận văn học không bị lạc đề. A. Mở đầu. Trong khi làm bài văn nghị luận về tác phẩm văn học,…

Nghị luận: Thơ ca là cái đẹp đi tìm

tranh luận: thơ là vẻ đẹp được tìm kiếm. Một chuyên gia thẩm mỹ cho biết: Tất cả các thể chế chính trị đều qua đi, chỉ…

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *