
“Xưa nay khổ người không bằng yêu, khó khăn không bằng gặp gỡ”. (SGK Ngữ Văn 12 – Tập 2)
* Hướng dẫn bài tập về nhà:
– Câu nói trên đã phát biểu quy luật phổ biến của tự nhiên vĩnh hằng. Trước hết, chúng ta phải hiểu rằng đau khổ của con người không đồng nghĩa với tình yêu.thư “giống” Ở đây là những tâm tư, tình cảm đối với đồng loại, với nhân dân, với đất nước, cũng như tình cảm của chính người nghệ sĩ. “Nhân loại từ trái tim” (Shekhov).
——Khổ không chỉ là sướng và khổ theo nghĩa chung của thế gian, Khổ là một nhà văn tài hoa, đồng cảm sâu sắc với mọi vui buồn của cả nhân loại, của chính con người và của chính dân tộc mình. Họ có thể khốn khổ, vật vã đến chảy máu mũi trước cảnh ngộ của người khác. Ngay cả những người nhỏ bé nhất của con người cũng có thể ré lên vì sung sướng.
——Như vậy, nỗi khổ lớn nhất của người nghệ sĩ trở thành sự cảm thông, chia sẻ và tri ân mọi cung bậc tình cảm của con người. Để thể hiện được hết những tình cảm ấy, người nghệ sĩ phải sống với đời, sống với người, cởi mở với mọi rung động của cuộc đời. Và để có được sự đồng cảm ấy, người nghệ sĩ phải dấn thân, phải bằng lòng, như nhà văn Lỗ Tấn đã nói đại khái: “Ta ăn lá cây, ăn cỏ, uống sữa để nuôi người đến nơi cực khổ là hạnh phúc lớn nhất”..
Khó khăn của cuộc sống là tốt hơn so với chạm trán nhau. Về bản chất, đó là mối quan hệ giữa tác giả và người tiếp nhận, người nói và người nghe, tác giả và người đọc, người bày tỏ và người đồng cảm. Một nhà văn luôn mong mọi người đọc hiểu mình, cảm nhận được những gì mình đã trao phó. Cuộc gặp gỡ là sự đồng điệu, đồng điệu của tâm hồn. Ở mức độ nhất quán cao, điều này cộng hưởng với người đọc.
– Hiểu như vậy, cái khó nằm ở sự thành công và cái hay của tác phẩm. Một tác phẩm chỉ thực sự có giá trị nếu nó được đông đảo độc giả đón nhận và đặt vào đó.
Mối quan hệ giữa đau khổ và đau khổ của người nghệ sĩ là quá trình sống, suy nghĩ, hóa thân trong cuộc đời lâu dài của người nghệ sĩ, phản ánh chân thực những cảm xúc, suy nghĩ, trăn trở, tình cảm, trắc trở, đau khổ tột cùng và hạnh phúc của con người, đồng thời chuyển tải cách nhìn nhận ấy . đến người đọc. Sự kỳ vọng và đón nhận nồng nhiệt của độc giả là tiêu chuẩn khắt khe và nghiêm túc nhất để một tác phẩm văn học trường tồn. Bất kỳ nghệ sĩ nào đạt được điều này đều là một nghệ sĩ vĩ đại, và một tác phẩm đạt được sự hài hòa này là trường tồn với thời gian.
Nghị luận: Bắt nguồn từ cuộc sống hàng ngày của con người, nghệ thuật tạo ra sự sống cho tâm hồn con người…