
Tinh thần phản chiến gặp nhau trong Chinh phụ ngâm của Đặng Trần Côn và Khuê oán của Vương Xương Linh.
gợi ý bài tập về nhà:
1. Mô tả:
Tinh thần phản chiến trong văn học: Là chủ đề lặp đi lặp lại trong văn học, thể hiện khát vọng hòa bình của con người, ước mơ về cuộc sống yên vui, hạnh phúc. Một số công trình về chủ đề này bao gồm:
+ Văn học Việt Nam: Can giao, người yêu văn nghệ, Bình Ngô đại cáo, Chuyện người con gái Nam Hương, Song Sơn, nỗi sầu chiến tranh…
+ Văn học nước ngoài: Thạch Hào (Trung Quốc), Chiến tranh và hòa bình (Nga), Vĩnh biệt, Vòng tay (Mỹ)…
– “Tử phi” của Đặng Trần Côn và “Khuê oán” của Vương Xương Linh là hai tác phẩm nổi tiếng ở Việt Nam và Trung Quốc, cũng là đề tài phản chiến.
2. Bằng chứng:
Như nhau:
——Hai tác phẩm trên không tập trung miêu tả thảm cảnh chiến tranh nơi tiền tuyến mà chủ yếu miêu tả tâm trạng bi thương của người ở hậu phương.
——Cả hai tác phẩm đều thể hiện tâm trạng của người thiếu nữ thường hoang mang, nuối tiếc tuổi trẻ, hạnh phúc chưa trọn vẹn và tiếc chồng ra trận.
——Tuy hai tác phẩm ra đời ở những thời đại khác nhau, thuộc về những nền văn hóa khác nhau nhưng lại cùng chung một tiếng nói phản đối chiến tranh phi nghĩa và đấu tranh cho quyền sống, quyền hạnh phúc của con người, đặc biệt là người phụ nữ.
– Mối thù của Phục và Khuê giao thoa không chỉ về mặt nội dung mà còn về mặt nghệ thuật, thể hiện qua chi tiết “Lá liễu”.
khác biệt:
– Chinh phụ ngâm: Chữ viết tắt, viết bằng chữ Hán. Đoạn trường ca dài khắc họa nhiều cung bậc cảm xúc của kẻ chinh phục, từ hy vọng đến thất vọng, đau đớn và tiếc nuối.
—— Kui Yuan: Viết theo thể bốn chữ, ngắn gọn súc tích, thể thơ Đường đậm nét phóng khoáng.
3. Nhận xét:
– Hai tác phẩm không chỉ gặp nhau ở tinh thần phản chiến, mà còn đối thoại với hệ tư tưởng phong kiến, đóng góp vào một xã hội đầy bất công và mâu thuẫn.