Suy nghĩ về cách xưng hô tôi và ta trong bài thơ Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải

nghia-ve-y-nghia-dai-tu-toi-va-ta-trong-bai-tho-mua-xuan-nho-hiện-cua-thanh-hai

Ý nghĩa của việc gọi “tôi” và “anh ấy” trong bài thơ “Koizumi” của Thanh Hải

Nửa đầu bài thơ “Mùa xuân nho nhỏ” tác giả sử dụng đại từ “tôi”, nửa sau tác giả sử dụng đại từ “anh”. Sự thay đổi nhân xưng chủ thể trữ tình này rất có ý nghĩa, hoàn toàn phù hợp với sự thay đổi tư tưởng tình cảm trong bài thơ.

Đầu tiên, cả “tôi” và “anh ấy” đều được xưng hô là đại từ nhân xưng ngôi thứ nhất. Mở đầu bài thơ, trước vẻ đẹp và sức sống của thiên nhiên, nhà thơ reo vui:

“Mọc giữa dòng sông xanh
một bông hoa màu tím
ôi chim chiền chiện
hát to
lấp lánh từng giọt
Tôi đặt tay lên nguồn cảm hứng”.

từ “tôi” trong một câu “Tôi giữ nguồn cảm hứng của mình trong tay” Nó không chỉ thể hiện cái “tôi” cụ thể của riêng nhà thơ mà còn thể hiện sự nâng niu, trân trọng vẻ đẹp của mùa xuân và cuộc sống. Thừa nhận cái “tôi” tạo nên sự gần gũi, nghĩa cử hòa hợp giữa con người với thiên nhiên, giữa con người với con người. Nếu thay bằng chữ ta thì không phù hợp với nội dung tình cảm đó chút nào, lại chỉ vẽ ra một tư thế có vẻ phô trương.

Đến phần tiếp theo, khi bày tỏ suy nghĩ của mình một cách nghiêm túc Mong muốn cống hiến những gì tinh túy nhất của đời mình cho cuộc sống chung của dân tộc, của đất nước Đại từ “tôi” tạo sắc thái ước vọng quan trọng, thiêng liêng:

Tham Khảo Thêm:  Đáp án đề thi Ngữ văn tuyển sinh 10 năm học 2011 - 2012 (TP.HCM)

“Tôi đã làm cho những con chim hót
tôi làm một bông hoa
chúng ta hòa hợp
Nốt trầm xao xuyến”.

Chữ “tôi” có vẻ trịch thượng và cao ngạo đối với “anh”, nhưng không phải vậy. “Tôi” ở đây không còn là ngôi thứ nhất mà là ngôi thứ ba, tức là “chúng tôi”. Điều ước này không chỉ là mong ước của riêng nhà thơ, mà còn là mong ước của “chúng ta”, mong ước của các thế hệ người Việt Nam đang sống và cống hiến hết mình vì sự nghiệp chung. Cái “tôi” của tác giả thay thế cho nhiều cái “tôi” khác phải chuyển thành “ta”. Nhưng “tôi” không vô hình mà vẫn nhận ra giọng nói yếu ớt, khiêm nhường, yêu thương của “tôi” Thanh Hải.

Related Posts

Nghị luận: Cái mất đáng tiếc là thời gian. Cái mất đáng lo là cơ hội. Cái mất đáng buồn là niềm tin. Cái mất đáng sợ là tình người

Mất mát đáng tiếc là thời gian. Lo lắng mất mát là cơ hội. Một mất mát đáng buồn là niềm tin. Mất mát ghê gớm là…

Vẻ đẹp phong cách nhà Nho trong Bài ca ngất ngưởng của Nguyễn Công Trứ và Bài ca ngắn đi trên bãi cát của Cao Bá Quát.

Vẻ đẹp phong cách nhà Nho trong Bài ca ngất ngưởng của Nguyễn Công Trứ và Bài ca ngắn đi trên bãi cát của Cao Bá Quát….

Những lỗi thường bị trừ điểm trong bài làm văn của học sinh.

Những lỗi thường bị trừ điểm trong bài làm văn của học sinh. I. Những lỗi thường gặp trong bài làm văn của học sinh. 1. Lỗi…

Những lưu ý khi tiến hành làm bài văn nghị luận.

Những lưu ý khi viết luận văn. 1. Trước khi lên lớp học sinh phải phân tích đề. – Chỉ định định dạng tiêu đề. – Xác…

Cách làm bài văn nghị luận văn học không bị lạc đề.

Cách làm bài văn nghị luận văn học không bị lạc đề. A. Mở đầu. Trong khi làm bài văn nghị luận về tác phẩm văn học,…

Nghị luận: Thơ ca là cái đẹp đi tìm

tranh luận: thơ là vẻ đẹp được tìm kiếm. Một chuyên gia thẩm mỹ cho biết: Tất cả các thể chế chính trị đều qua đi, chỉ…

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *