Vì sao người cháu ở phương xa có ngọn lửa trăm tàu, có lửa trăm nhà, niềm vui trăm ngả mà vẫn không quên nhắc về bếp lửa quê hương?

- que-huong

Vì sao đứa cháu xa quê, cháy trăm tàu, cháy trăm nhà, niềm vui trăm nơi, không quên nhắc nhớ đến bếp lửa quê hương?

Khổ thơ cuối là lời tâm sự với người cháu đã ra đi khi trưởng thành. Nhà thơ nhấn mạnh sức mạnh thô. Khoảng cách thời gian và không gian, khói bụi trăm tàu, lửa trăm nhà, niềm vui trăm nơi không thể làm tôi quên lửa bà, hơi ấm quê hương, không bao giờ quên lời căn dặn , và trái tim ấm áp. , Xin Xin đã hy sinh vì tình yêu của mình…

Hình ảnh bếp lò gợi lại những ký ức đói ăn của một đứa trẻ bốn tuổi, khói bếp hun hút mắt tôi. Rồi đến mùa vải thiều, tiếng chim hót, những câu chuyện bà kể. Bà dạy dỗ, lo cho cháu đọc sách, quan tâm đến mọi người. Bếp lửa gợi niềm vui, niềm yêu thương, hoài niệm tuổi thơ bên nồi xôi mới. Bếp lửa tượng trưng cho tình ông bà sâu nặng, tình cảm sâu nặng với quê hương đất nước. Vì vậy, khi cháu ra đi, có những niềm vui mới, tình cảm mới, bến bờ mới nhưng chúng tôi vẫn không thể nào quên được bếp lửa, nơi đã nung nấu tình cảm ông bà, quê hương. Đây là đạo lý cao cả về lòng trung nghĩa đã ăn sâu vào người Việt Nam từ thuở ấu thơ.

Sự mong mỏi, kính trọng, yêu mến của đứa cháu kết thúc bằng một câu hỏi tu từ: Mai bà mở bếp. Câu hỏi tu từ đó để lại cho người đọc cảm giác như có một nỗi nhớ da diết, da diết, một nỗi nhớ da diết, đau đớn khôn nguôi, luôn luôn của bà. Nhớ về bà cũng là nhớ về quê hương, cội nguồn. Đó chính là lòng kính trọng, lòng biết ơn và tình yêu sâu sắc của người cháu đối với người bà thân yêu của mình. Mắt càng già càng đằm thắm. Dù da khô và vẻ ngoài cằn cỗi, nhưng trái tim không hẹp hòi. Bà không chỉ nhẫn nhục mà đức hy sinh của bà rất nặng nề.

Tham Khảo Thêm:  Qua hình ảnh Quang Trung Nguyễn Huệ, suy nghĩ về truyền thống yêu nước của dân tộc ta

Tác giả đã sáng tạo rất thành công một hình ảnh vừa thực vừa tượng trưng: bếp lửa. Miêu tả, biểu cảm, suy tư, bình luận kết hợp: ngữ điệu, điệp ngữ đối với cảm xúc, hoài niệm, suy tư.

Bài thơ này hàm chứa một đạo lý, một triết lý: những gì thuở ấu thơ ai cũng có, có sức soi sáng, nâng đỡ con người trên suốt chặng đường dài của cuộc đời. Tình yêu và lòng biết ơn của cô là biểu hiện cụ thể của tình yêu và sự gắn bó của cô với gia đình, quê hương và đất nước.

Chủ đề liên quan:

Tham Khảo Thêm:  Qua cao dao, hãy làm sáng tỏ nhận định: Người dân xưa rất giàu tình. Nhưng họ cũng là người nặng nghĩa. Trong quan hệ tình cảm, tình và nghĩa thường đi đôi với nhau

Related Posts

Nghị luận: Cái mất đáng tiếc là thời gian. Cái mất đáng lo là cơ hội. Cái mất đáng buồn là niềm tin. Cái mất đáng sợ là tình người

Mất mát đáng tiếc là thời gian. Lo lắng mất mát là cơ hội. Một mất mát đáng buồn là niềm tin. Mất mát ghê gớm là…

Vẻ đẹp phong cách nhà Nho trong Bài ca ngất ngưởng của Nguyễn Công Trứ và Bài ca ngắn đi trên bãi cát của Cao Bá Quát.

Vẻ đẹp phong cách nhà Nho trong Bài ca ngất ngưởng của Nguyễn Công Trứ và Bài ca ngắn đi trên bãi cát của Cao Bá Quát….

Những lỗi thường bị trừ điểm trong bài làm văn của học sinh.

Những lỗi thường bị trừ điểm trong bài làm văn của học sinh. I. Những lỗi thường gặp trong bài làm văn của học sinh. 1. Lỗi…

Những lưu ý khi tiến hành làm bài văn nghị luận.

Những lưu ý khi viết luận văn. 1. Trước khi lên lớp học sinh phải phân tích đề. – Chỉ định định dạng tiêu đề. – Xác…

Cách làm bài văn nghị luận văn học không bị lạc đề.

Cách làm bài văn nghị luận văn học không bị lạc đề. A. Mở đầu. Trong khi làm bài văn nghị luận về tác phẩm văn học,…

Nghị luận: Thơ ca là cái đẹp đi tìm

tranh luận: thơ là vẻ đẹp được tìm kiếm. Một chuyên gia thẩm mỹ cho biết: Tất cả các thể chế chính trị đều qua đi, chỉ…

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *