nữ giớiNhà triết học Denis Diderot từng nói:“Nghệ thuật nằm ở việc khám phá ra điều phi thường trong điều bình thường và điều bình thường trong điều phi thường.”
Kết hợp với kinh nghiệm đọc tác phẩm văn học, hãy viết bài văn có tiêu đề “Cái phi thường và cái bình thường trong văn học”.
gợi ý bài tập về nhà:
Đầu tiên. giải thích:
——Nhà văn, triết gia Denis Diderot đã đề cập đến một trong những yếu tố quan trọng trong sáng tạo nghệ thuật: người nghệ sĩ phải có nhãn quan nhạy bén, thấu đáo để khám phá bản chất của sự sống trong tự nhiên. Đa diện, đa chiều. Có thể thấy, trong những sự vật bình thường sẽ ẩn chứa giá trị thẩm mỹ trong sáng, ở con người bình thường sẽ ẩn chứa những phẩm chất đáng quý và ngược lại, ở những sự vật, con người, những bức tượng cao đẹp lại có sự chân thật, giản dị, nhân hậu và nhân văn. nhân cách…
Đây cũng chính là những giá trị độc đáo, mới lạ và sâu sắc mà tác phẩm văn học mang lại cho con người trong quá trình tiếp nhận.
2. nghị luận – chứng minh:
Văn học tái hiện cuộc sống, nhưng là quá trình tái hiện có chọn lọc, luôn đòi hỏi nhà văn phải có những phát hiện mới, độc đáo, khác lạ về thiên nhiên, các sự vật, hiện tượng và con người trong tự nhiên. Phải có cả hai. Tầm nhìn nhân bản, toàn diện, bạn có thể nhìn thấy mọi góc bên trong của vật thể. Việc tìm thấy cái “phi thường” trong cái “bình thường” và cái “phi thường” trong cái “bình thường” làm cho tác phẩm thêm sâu sắc, toàn diện và thú vị, đồng thời gây ấn tượng mới lạ độc đáo.
trích dẫn:
——Nhà văn Ngô Đạt Tư trong tiểu thuyết tắt đèn Phát hiện nguồn sức mạnh tiềm ẩn vô cùng to lớn ẩn sâu trong con người chị Dậu, một người vợ yêu chồng, một người mẹ yêu con, sẵn sàng vượt qua nỗi sợ hãi, kiên cường chống lại kẻ mạnh, bảo vệ chồng con trước một thế lực bá quyền. . Có thể nói, đó là một phát hiện dũng cảm và đẹp đẽ nhất của các nhà văn Việt Nam trong thế kỷ 20. Nó sừng sững như một tượng đài khắc ghi vào lịch sử, là mẫu mực để các thế hệ nhà văn sau này tự hào và noi theo.
– trong một truyện ngắn”“Lão Hạc”Nhà văn Nam Thảo đã thấy được tình thương yêu phi thường của lão nông Lão Hạc đối với lũ trẻ. Và sự hy sinh vô hạn của những người không còn nghĩ đến mình. Già Huck biết rất rõ rằng con trai mình không có cơ hội trở về với mình nhưng ông vẫn giữ vững niềm tin thiêng liêng đó và cố gắng hết sức vì sự trở lại của con trai mình.
– Nguyễn Minh Châu trong “Con tàu đã xa” Khám phá vẻ đẹp phi thường ẩn chứa trong một ngư dân xấu xí và vạm vỡ. Vẻ đẹp đó, một khi được phát hiện, đã khiến các họa sĩ Feng và Chánh án Dao kinh ngạc và sửng sốt, đồng thời khiến họ càng tin vào sức mạnh của lòng tốt và sự hy sinh của con người.
——Nếu văn chương chỉ cảm nhận cuộc sống với sự cao quý khác thường thì tác phẩm sẽ sa đà vào việc tô đẹp cho cuộc sống, hoặc nếu nhà văn chỉ nhìn cuộc sống từ những khía cạnh thô thiển, tầm thường, tầm thường thì tác phẩm sẽ bị mất uy tín, xuyên tạc và xa rời bản chất và quy luật của cuộc sống.
– Nhìn ở góc độ khác, đó là khả năng phản ánh sâu sắc, chân thực cuộc sống, bởi cuộc sống là đa chiều, phức tạp, nếu nhà văn chỉ nhìn nó ở góc độ đơn giản, hời hợt thì sẽ trở nên phiến diện, hời hợt, thiếu sót. khái quát hóa, thiếu chiều sâu.
– Trong Đôi mắt, nhà văn Nam Cao thể hiện rõ điều này qua nhân vật Hoàng. Nhà văn Huang luôn duy trì một tầm nhìn hạn hẹp và nông cạn, nhìn cuộc sống một cách méo mó và thờ ơ. Thế nên, anh chỉ thấy những cái bề ngoài, tầm thường và phiền phức của người nông dân hiền lành chất phác. Vẻ đẹp tiềm ẩn trong tâm hồn họ không được nhận ra, không được trân trọng.
3. Đánh giá và mở rộng các chủ đề để thảo luận:
– Dù sự quan sát những sự vật đời thường trong cuộc sống có toàn diện và độc đáo đến đâu thì giá trị của tác phẩm vẫn phải được thể hiện qua tính chân thực của sự phản ánh; qua tình cảm nhân đạo, những giá trị cao cả mà tác giả theo đuổi.
——Để cảm nhận hết vẻ đẹp phi thường trong văn chương——Cái bình thường đồng thời phải có sự suy tư, chiêm nghiệm sâu sắc, người đọc phải có suy nghĩ và tình cảm sâu sắc, có trái tim nhân hậu, luôn khao khát giá trị của chân lý——cái thiện – cái đẹp trong cuộc sống.
Phân tích truyện ngắn “Hồng nhan theo chiều gió” của Nam Cao