Cảm nhận vẻ đẹp cuộc sống và hình tượng lẫm liệt của người lính Tây Tiến

mạng sống

Cảm nhận vẻ đẹp cuộc sống và hình ảnh dũng mãnh của người lính Tây Thiên qua đoạn thơ:

“…doanh trại được thắp sáng bằng những ngọn đuốc,
Này, bạn mặc áo từ khi nào vậy?
bị làm phiền bởi sự nam tính của một cô gái
Nhạc xây hồn thơ Viêng Chăn
Những người đã đến Zhoumu vào buổi chiều đầy sương mù đó
Bạn có thể thấy tinh thần làm sạch bờ biển?
bạn có nhớ người đàn ông trên cây cột
giật gân nước

Sky Army Thái không mọc tóc
Đội quân xanh dữ dội và hung dữ
nhìn chằm chằm vào giấc mơ
Mơ đêm Hà Nội đẹp thơm
Rải rác trên biên giới của những vùng đất xa xôi
Ra chiến trường không tiếc đời xanh
chiếc áo choàng phản chiếu anh trở lại đất liền
Mã He gầm lên độc tấu. “


“Thiên đường phía Tây” là một bản tình ca sử thi, đó là tiếng tù và của Wei Guoquan, người anh hùng thời kỳ đầu chống Nhật, “Cởi trần đánh giặc” (“Nhớ” – Hong Yuan). Nếu 14 dòng đầu của bài thơ Nói đến nỗi nhớ, nỗi nhớ Mahe, nỗi nhớ núi rừng Tây Thiên, nỗi nhớ cuộc hành quân và chiến đấu vô cùng gian khổ của quân Tây Thiên, 16 câu tiếp theo ghi lại những kỉ niệm bằng cảm xúc chân thực. Vẻ đẹp của thời kỳ khó khăn, hình ảnh của những người đồng đội đáng tự hào và thân yêu, và sự miêu tả về những người lính Xitian anh hùng và bi thảm.

Điều đọng lại trong ký ức và tình yêu của những người lính là bức tranh cuộc sống nơi hoang dã, tình quân dân khiến người ta sợ hãi nhưng ấm áp:

“Nhớ Tây Tiến cơm cháy
Mai Châu mùa em thơm hương lúa nếp”

Bát cơm thơm nồng khói thuốc súng quân dân, thơm hương nếp, hương núi, hương Mai Châu… và hương tình yêu. Hòa cùng mùi “nếp thơm” là đêm hội rừng sôi động. “Hội đuốc hoa” đã trở thành một kỉ niệm đẹp trong lòng thi nhân, đồng thời cũng trở thành một gánh nặng trong sâu thẳm tâm hồn người chiến sĩ Tây Thiên:

“Doanh trại được thắp sáng bằng những ngọn đuốc,
Này, bạn mặc áo từ khi nào vậy?
bị làm phiền bởi sự nam tính của một cô gái
Nhạc Viêng Chăn làm nên hồn thơ”

“Đuốc hoa” là ngọn nến đêm tân hôn thắp trong phòng tân hôn, cổ ngữ có câu: “Đuốc hoa không thẹn với kẻ quay” (Truyện Kiều – 3096). Quang Dũng đã tái hiện: Hội đuốc hoa – Đêm lửa trại, Đêm tiệc ở doanh trại Tây Điền. “Rầm rầm” là chỉ ánh đuốc hoa, lửa trại rực rỡ, còn là tiếng tù và, tiếng hát, tiếng cười vui vẻ.

Sự xuất hiện của “em” và “mặt trời” đã khiến Lễ hội pháo hoa mãi mãi là một kỉ niệm đẹp của những năm tháng chiến tranh. Những cô gái Mơn, Thái, Lào xinh đẹp, duyên dáng xuất hiện trong những bộ quần áo sặc sỡ, hòa cùng tiếng kèn “đa âm sắc” “đúc hồn thơ” vào lòng các chiến sĩ trẻ. “Đó” là đại từ được dùng ở đầu câu “Nhìn kìa, bạn đã từng mặc áo” để bày tỏ sự ngưỡng mộ, ngạc nhiên, thán phục. Mọi gian khổ, mọi thử thách… dường như đều bị đẩy lùi và tiêu tan.

Còn bao nhiêu ngày nữa mới đến Tây Thiên, nhà thơ “nhớ chơi với nhau”, nhớ “Đuốc hội”, nhớ “buổi chiều Châu Mục sương mù ấy”. Hỏi “khán giả” hoặc tự hỏi mình “bạn đã xem nó” và “nhớ nó”. Bao kỉ niệm sâu lắng, nên thơ lại ùa về:

Tham Khảo Thêm:  Chứng minh: Truyện Những ngôi sao xa xôi của Lê Minh Khuê luôn tồn tại đan xen hai không gian tưởng chừng đối lập. Đó là không gian ác liệt nơi chiến trường ở một trọng điểm của tuyến đường Trường Sơn và một không gian Hà Nội rất bình yên.

“Người về Châu Mù chiều sương ấy
Bạn có thấy những linh hồn đang dọn dẹp bờ biển không?
bạn có nhớ người đàn ông trên cây cột
Nước chảy hoa lắc lư. “

Từ “ấy” gieo vần với từ “thấy”, một vần cảm, câu thơ chìm xuống như nhấn giọng, gợi nỗi nhớ da diết. Ca sĩ xưa nhớ kinh thành Thăng Long nhớ “tinh thần tập thể”, nay Quảng Đông nhớ “hồn sậy”, tiếng gió xào xạc, cờ sậy trắng tung bay khắp trời. Chỉ với “Ji Shan Ji Wan”, nó mới có thể được ghi nhớ trong ký ức và “thấy linh hồn sậy”. “Có thấy không”… Rồi đến “Nhớ”, lối hành văn uyển chuyển, tài hoa quả thực “câu trước gọi câu sau”, như một dư vị… Nhớ cảnh (Luhun) và nhớ người (Remembering) ) người ) bằng ca nô “hoa trôi nước lắc lư”. Hình ảnh “Đặt hoa” là nét chấm phá lãng mạn, miêu tả thân phận “chống nạng” trôi theo dòng thời gian và hoài niệm.

Đoạn thơ gợi lên một vẻ đẹp mơ hồ, phù du, xa xăm, hư ảo trong khung cảnh “buổi chiều đầy sương ấy”. Những cảnh tượng và nhân vật được nhìn thấy và nhớ lại mang nhiều dấu vết của nỗi buồn. Phong cách thơ Lãng mạn để lại dấu ấn tài hoa qua bài thơ này. “Embank”, “Single Tree” và “Flood”, “Reed Soul”, “Shadow” và “Place Flowers” đều được bao phủ bởi một tấm màn mỏng màu trắng của “Lu Wu”. Nghĩ nó siêu thực nhưng lãng mạn, và tài hoa.

Bức tượng hoành tráng đã được nhà thơ Quang Dũng sử dụng để dựng nên những bức chân dung về những người đồng đội thân yêu của mình. Xuất hiện ở đầu bài thơ là con đường hành quân vô cùng gian nan khắc họa khí chất anh dũng của những người lính trời Tây, tiếp đến nhà thơ đi sâu miêu tả vẻ đẹp lãng mạn của những người chiến sĩ hiên ngang, yêu đời. Đọc đến đây, người đọc sẽ cảm thấy nhà thơ đang nhớ nhung, đang ngắm nhìn, đang hồi tưởng, đang suy nghĩ về mọi gương mặt nhân hậu, gắn liền với sự sống, cái chết và khói lửa chiến tranh. Nó như một thước phim cận cảnh lột tả sự khốc liệt, khốc liệt và máu lửa của những người anh hùng. Tinh thần yêu nước của dân tộc được hun đúc từ hơn 4000 năm lịch sử đã được nâng lên một tầm cao mới của chủ nghĩa anh hùng cách mạng trong thời đại Hồ Chí Minh:

“Tây Thiên quân không mọc tóc
Đội quân xanh dữ dội và hung dữ
nhìn chằm chằm vào giấc mơ
Đêm Mộng Hà Nội Tuổi Trẻ Hải Ngoại”

Những vần thơ hiện thực, đã nửa thế kỷ trôi qua nhưng người đọc vẫn cảm nhận được tư thế hào hùng của những chiến binh Tây Thiên giữa biển khói thuốc súng và tiếng súng vang vọng. “Quân đội không mọc tóc”, “Quân đội màu xanh lá cây”, trái ngược hoàn toàn với “Raptor Shrimp”. Cả ba nét tướng này đều là những dáng người góc cạnh, sắc sảo, và những từ “tà canh”, “tà canh” được nói đến một cách ngây ngô trong thời buổi khó khăn. Bộ quân phục màu xanh, nước da xanh, đầu không mọc tóc vì sốt rét rừng, thay vào đó là sự vênh váo, tự lập, tay ngang, “sợ hãi” khiến giặc Pháp phải khiếp sợ. . ” là hình ảnh người anh hùng “Sartre” của nhà Trần;

Tham Khảo Thêm:  Nghị luận: Học ca dao chính là học cách sống, học cách làm người

“Bản lĩnh quân xanh” là tinh thần quả cảm, dũng cảm của các cựu chiến binh trong cuộc kháng chiến chín năm chống Pháp. Vất vả là thế, dữ dội là thế, nhưng họ vẫn mơ, mơ. “Mắt gửi mộng qua biên giới”; ước mơ giết giặc dẹp giặc, “địch lập công”. Trên chiến trường, trong làn mưa bom đạn, hãy “mở to mắt”, trong đêm khuya doanh trại, mơ một giấc mơ đẹp: “Đêm mơ Hà Nội, Phương Hoa Hà Nội”.

Ba nhân vật “Xiangmeiren” đã in dấu trong văn học lãng mạn trước chiến tranh, Guangyong đã viết ba nhân vật này vào các bài thơ của mình để mô tả phong cách khoa trương và đa cảm của các chiến binh Xitian một cách “sang trọng”. Nghìn năm văn hiến, vẫn còn những giấc mơ trên chiến trường đầy khói thuốc súng, và em vẫn nhớ mái trường xưa, góc phố xưa, áo trắng, “dáng kiều thơm”. Tác phẩm Quảng Đông biến hóa khôn lường, có lúc mộc mạc giản dị, có lúc mơ màng nên thơ, đó là vẻ đẹp hào hùng của hồn thơ chiến sĩ.

Trong bốn câu tiếp theo ở cuối phần ba, một lần nữa nhà thơ thuật lại sự hy sinh anh dũng của những người anh hùng vô danh trong Tây Thiên quân. Câu thơ “ra trận không tiếc đời xanh” như một lời thề “lấy mạng sống trả ơn quê hương”. Ở góc rừng, nơi dốc đứng bên sông, đấu tranh cho độc lập tự do của Tổ quốc, biết bao chiến sĩ đã ngã xuống. Cả một trời thương nhớ: “Rải rác bên mả…” Anh em “về đất” một cách thanh thản, bình dị; Không còn “áo da ngựa” như các anh hùng năm xưa, chỉ có “áo lao”, nhưng Tổ quốc và nhân dân sẽ mãi ghi nhớ công ơn của các anh. Tiếng thác Mahe “ầm ầm”, như những loạt đại bác bắn lên trời, cùng bài “Hành khúc độc hành” tạo nên một không khí thiêng liêng, bi tráng và cao cả:

“Rải rác bên bờ mộ xa xôi
Ra chiến trường không tiếc đời xanh
chiếc áo choàng phản chiếu anh trở lại đất liền
Má He hát đơn ca. “

Các chữ Hán Việt bất ngờ trong các câu thơ (biên giới, xa xôi, chiến trường, áo dài, đơn ca) gợi màu sắc cổ kính, uy nghi, hùng tráng. Có những mất mát, hy sinh. Có ngậm ngùi thương xót. Đừng cảm thấy mình hèn yếu, bởi sự hy sinh đã được khẳng định bằng lời thề: “Đời xanh không tiếc chiến trường”. Bao nhiêu ngậm ngùi, tự hào ẩn chứa trong bài thơ. Quang Dũng, một trong những nhà thơ đầu tiên của thơ ca kháng chiến, đã nói rất xúc động về sự hy sinh anh dũng của người chiến sĩ vô danh. Hơn 20 năm sau, các nhà thơ thời chống Mỹ vẫn viết được những dòng xúc động như thế này:

“Họ sinh ra và chết đi
đơn giản và bình tĩnh
không ai nhớ tên
Nhưng họ đã tạo ra đất nước này. “

(“Đất Nước” – Nguyễn Khoa Điềm)

Những năm chiến tranh đã qua. Quân Tây Thiên ngày nay còn mất tích “lấy đá bìa rừng chép kỳ công” là ai? “Cổ lai kim nghịch thiên?” – Xưa trong chiến tranh có bao nhiêu người tham chiến trở về?

Đoạn thơ trên thể hiện tấm lòng cao đẹp và tài hoa của người Quảng Đông. Chẳng hạn, Chính Hữu đã miêu tả rất hay những người nông dân trong bộ quân phục qua bài “Đồng chí”, Quang Dũng đã dựng tượng đài oai hùng cho những chàng trai Hà Nội với bài thơ “Tây Tiến”. Mang gươm bảo quốc” dũng cảm, kiên quyết. Dù gian khổ, hy sinh vẫn lạc quan, yêu đời. Anh hùng, dũng cảm là hình ảnh của nghĩa quân Tây Thiên.

Tham Khảo Thêm:  Đề thi HSG Ngữ văn 10. Chủ đề 1: Ước mơ. Chủ đề 2: “Loại thơ siêu việt bao giờ cũng có khả năng làm bất hủ nỗi thống khổ của con người”

Hai bài thơ trên thể hiện bút pháp tao nhã và tinh thần thi ca tài hoa của người Quảng Đông. Nếu nói “thơ ca là biểu hiện đẹp đẽ của con người và thời đại” thì “Tây Thiên” đã cho ta một ấn tượng như vậy. “Thiên đường miền Tây” mang vẻ đẹp rất riêng của người lính Cụ Hồ trong những năm đầu kháng chiến chống Pháp. Đây là bài thơ hội tụ tất cả những vẻ đẹp và đặc trưng của thơ ca kháng Nhật ca ngợi chủ nghĩa yêu nước và chủ nghĩa anh hùng cách mạng Việt Nam.


tham khảo:

Dàn bài: Cảm nhận vẻ đẹp của những người lính Tây Thiên

Giới thiệu sơ lược tác giả Quang Dũng, bài thơ Tây Tiến. Khái quát về hình ảnh người lính trong thơ ca kháng chiến chống Pháp.

Phân tích vẻ đẹp của người lính Xitian

* Vẻ đẹp tao nhã, lãng mạn: Điều này được thể hiện qua vẻ hào hoa, lãng tử và lịch lãm của những chàng trai Hà thành:

+ Dù chiến đấu trong môi trường khắc nghiệt nhưng họ nhạy cảm với những hình ảnh thơ mộng, giàu sắc thái của cảnh vật và nhân vật: làn sương mờ ảo;

+ Cuộc sống và chiến đấu của họ gian khổ, thường xuyên đối mặt với cái chết, nhưng những người lính vẫn lạc quan, yêu đời, tin đời, tin chiến thắng, vẫn mơ về vẻ đẹp thanh tao, dịu dàng của người con gái ở Hà Thanh Đế: “ đôi mắt mở to đôi mắt ngọt ngào…

*Vẻ đẹp anh hùng, bi kịch:

+ Cốt truyện sống động như thật, bối cảnh chiến đấu hết sức phi thường: núi non, vực thẳm, sông dài, mưa gió, thú dữ… Đó là bối cảnh thiên nhiên hoang dã, tráng lệ, hung ác, nham hiểm. Dưới bối cảnh phi thường, dữ dội ấy, người lính cũng trở nên phi thường.

+ Trong khung cảnh thiên nhiên hoang sơ, hiểm trở và hùng vĩ ấy, những người lính Tây Thiên thật oai phong, dũng mãnh và phi thường: thứ nhất, trong gian khổ, cơ cực: cái đói, cái mặc, bệnh tật, sốt rét rừng đến trọc cả da xanh:

“Tây Thiên quân không mọc tóc
“Quân xanh dữ dội”

Những người lính Tây Thiên vẫn phi thường, đầy khí phách anh hùng, tư thế và tư thế trước khi chết thật đáng tự hào:

“Rải rác bên bờ mộ xa xôi
Ra trận không tiếc đời xanh”

…” chiếc áo choàng phản chiếu anh ta trở lại Trái đất
Mã He gầm lên độc tấu. “

Chính điều này đã làm cho cái chết của người lính trở nên bi thảm nhưng vẫn cao đẹp và hào hùng.

* Nghệ thuật: Sử dụng bút pháp lãng mạn, đan xen từ thuần Việt và Hán Việt tạo sắc thái trang trọng, hào hùng, giọng điệu ngợi ca.

Người lính Tây Thiên chiến thắng bằng vẻ đẹp của ý chí, vẻ đẹp của nghị lực, biết nắm bắt tình hình, họ luôn lạc quan, yêu đời, yêu thiên nhiên, yêu con người, phẩm chất của nhà thơ và chiến binh luôn hòa quyện với nhau. Ở đó không chỉ có vẻ đẹp của Bộ đội Cụ Hồ thời chống Pháp mà còn có tư thế bi tráng, hào hùng của những người chiến binh xưa.

Related Posts

Nghị luận: Cái mất đáng tiếc là thời gian. Cái mất đáng lo là cơ hội. Cái mất đáng buồn là niềm tin. Cái mất đáng sợ là tình người

Mất mát đáng tiếc là thời gian. Lo lắng mất mát là cơ hội. Một mất mát đáng buồn là niềm tin. Mất mát ghê gớm là…

Vẻ đẹp phong cách nhà Nho trong Bài ca ngất ngưởng của Nguyễn Công Trứ và Bài ca ngắn đi trên bãi cát của Cao Bá Quát.

Vẻ đẹp phong cách nhà Nho trong Bài ca ngất ngưởng của Nguyễn Công Trứ và Bài ca ngắn đi trên bãi cát của Cao Bá Quát….

Những lỗi thường bị trừ điểm trong bài làm văn của học sinh.

Những lỗi thường bị trừ điểm trong bài làm văn của học sinh. I. Những lỗi thường gặp trong bài làm văn của học sinh. 1. Lỗi…

Những lưu ý khi tiến hành làm bài văn nghị luận.

Những lưu ý khi viết luận văn. 1. Trước khi lên lớp học sinh phải phân tích đề. – Chỉ định định dạng tiêu đề. – Xác…

Cách làm bài văn nghị luận văn học không bị lạc đề.

Cách làm bài văn nghị luận văn học không bị lạc đề. A. Mở đầu. Trong khi làm bài văn nghị luận về tác phẩm văn học,…

Nghị luận: Thơ ca là cái đẹp đi tìm

tranh luận: thơ là vẻ đẹp được tìm kiếm. Một chuyên gia thẩm mỹ cho biết: Tất cả các thể chế chính trị đều qua đi, chỉ…

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *