Dàn bài: Cảm nhận nỗi nhớ qua bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng và Việt Bắc của Tố Hữu

con gấu

Nỗi nhớ quê hương qua hai bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng và Việt Bắc của Tố Hữu

“Mahe ở rất xa, Nishida!
Nhớ núi nhớ chơi với nhau
Sai Kao cover Đội quân mệt mỏi
“Hoa Mông Lắc về đêm”

(Trời Tây – Quảng Đông)

“Không có gì quan trọng hơn là nhớ một người thân yêu
Trăng ở đầu núi, ngày đã xế chiều.
Nhớ từng bản khói sương
Đầu đêm bà con mới về đến nhà. “

(Việt Nam – Tố Hữu)


1. Giới thiệu:

– Giới thiệu sơ lược về tác giả, tác phẩm:

Quang Dũng là một nghệ sĩ đa năng, tên tuổi gắn liền với bài thơ “Tây Tiến”. Đoạn thơ này là nỗi nhớ da diết của tác giả về thiên nhiên và con người. Bốn câu đầu thể hiện rõ nhất nội dung và cảm hứng sáng tạo nghệ thuật.

+ Việt Bắc là bài thơ xuất sắc của Tố Hữu. Toàn bộ bài thơ là tình cảm cách mạng sâu sắc của người cán bộ kháng Nhật và những kỉ niệm về chiến khu. Bốn câu trong nửa đầu bài thơ thể hiện ý nghĩa của lòng trung nghĩa.

hai. Thân bài:

1. Phê bình hai bài thơ:

* Thơ Tây Tiến

“Mahe ở rất xa, Nishida! …
Mạnh Lệ Hoa trở lại vào ban đêm. “

– 2 khổ thơ đầu: Nêu cảm xúc chủ đạo của cả bài thơ. Đó là nỗi nhớ và nỗi nhớ.

+ Khổ thơ đầu 2/2/3 vừa ngắt nhịp vừa liền mạch. Khi nghĩ đến Mahe, Quang Dũng cảm nhận ngay đó là một nơi xa xăm nên “Ôi Tây Tiến” vừa là tiếng gọi chân thành vừa là nỗi nhớ nhung, nhớ nhà trào dâng. Tại sao khi nghĩ đến Tây Tiến, Quang Dũng lại nghĩ đến cái tên Ma He? Bởi trên con đường phía trước của họ, Mahe như một nơi đồng hành, chứng kiến ​​biết bao kỉ niệm, bao đau thương, mất mát.

+ Ở câu thứ hai, Quang Dũng muốn thể hiện nỗi nhớ da diết, nỗi nhớ núi và cảm giác chơi vơi với núi rõ hơn. Bởi vì khu vực hành động của các võ giả chủ yếu là núi non hiểm trở, cho dù cách Tây Điền rất xa, nhưng rừng rậm đã ăn sâu vào tâm khảm của các võ giả. Còn “hoài niệm” là một trạng thái cảm xúc mơ hồ, không định nghĩa rõ ràng. Đặc biệt, sự kết hợp của từ “chơi vơi” với “rồi”, “ơi” ở câu cuối tạo cảm giác hài hòa bồi hồi tiếp tục lan tỏa. Những tình cảm ấy cũng được cha ông ta nhắc đến trong ca dao như nỗi nhớ nhung, bâng khuâng, xao xuyến: “Về nhà nhớ bè”.

Tham Khảo Thêm:  Làm sáng tỏ nhận định: "Cái quan trọng trong tài năng văn học là tiếng nói của mình, là cái giọng riêng biệt của chính mình không thể tìm thấy trong cổ họng của bất kì một người nào khác."

+ Cả hai câu thơ đều kết thúc bằng vần “ơi”, “chơi”. Nó mô tả một cái gì đó xa xăm, như mất mát. Cảm xúc của tác giả là thất vọng và vật vã, bởi Tây Phương Cực Lạc lúc này chỉ còn là dĩ vãng. Nỗi nhớ nhung, vẫy gọi của tác giả khiến Xitian như một con người có tâm hồn, truyền tải cảm xúc của nhà thơ.

– 2 phần tiếp theo: hình ảnh thiên nhiên hùng vĩ.

+ Sài Khao, Mường Lát là những địa danh rất quen thuộc và hoài cổ ở vùng Tây Bắc. Cảnh Tây Bắc hiện ra trong câu thơ mờ ảo, sự mệt nhọc, gian khổ của đoàn quân như lẫn trong sương khói. Bên cạnh gian khổ, xen lẫn chất thơ và hình ảnh, có vẻ huyền diệu mà chân thực:

“Mạnh Lệ Hoa buổi tối trở về.”

+ Những câu thơ rất độc đáo, “hoa đến” thay cho hoa nở, “yewei” thay cho Yelu. Bởi vì từ xa, Tây quân tiến về phía Mengla tay cầm đuốc, giống như một dòng sông hoa lấp lánh, ẩn hiện trong sương đêm. Đọc xong cái sự “kiệt sức” của quân đội dường như biến mất. Quảng Đăng là độc nhất vô nhị, hầu hết các bài thơ anh ấy viết đều mộc mạc thư thái, lối chơi của anh ấy như sương, hoa và hồn người. Nguy hiểm của chiến tranh, ngoài sự khắc nghiệt của núi rừng, còn có những khoảnh khắc lãng mạn khi người lính thả hồn bay bổng. Đây cũng là hương vị thơ toát ra từ hiện thực chiến tranh, một hồn thơ Quảng Đông rất đặc trưng.

Tham Khảo Thêm:  Suy nghĩ về tinh thần vượt khó trong cuộc sống.

* Thơ Việt Nam

“Nhớ như nhớ một người thân…
Sáng sớm, tá hỏa người thân về đến nhà. “

– Nỗi nhớ miền Bắc da diết, da diết của những người cán bộ kháng chiến, trong đó tình cảm cá nhân và tình cảm chung hòa quyện.

——Bài thơ nhớ người, nhớ cảnh Việt Nam-mảnh đất gắn bó máu thịt với người cách mạng. Tố Hữu không diễn tả cụ thể nỗi nhớ mà sử dụng hình ảnh tương phản rất độc đáo “không nỗi nhớ nào bằng nhớ người thương”. Nhà thơ dùng nỗi nhớ trong tình yêu làm thước đo giá trị để giải thích, cắt nghĩa tình cảm của người cán bộ đối với quần chúng nhân dân. Vì vậy, đây không phải là ký ức của ý thức, không phải là ký ức của nghĩa vụ, mà là ký ức của hai trái tim yêu nhau, và ký ức của tình yêu đích thực.

– Câu thơ “trăng lên đỉnh núi, nắng chiếu sau lưng” thể hiện hai nửa thời gian hoài niệm: nửa đầu là thời gian của đêm trăng, nửa sau là thời gian lao động trong buổi chiều. Rồi tình yêu biến thành nỗi nhớ trong tình cảm gia đình. Cả không gian núi rừng Việt Nam bao trùm trong không khí gia đình đầm ấm:

“Nhớ từng bản khói sương
Sáng sớm, tá hỏa người thân về đến nhà. “

⇒ Trong nỗi nhớ của Tố Hữu hiện lên một Việt Nam thân thương, đẹp đẽ bình dị thơ mộng, nhịp sống thanh bình. Hình ảnh “bếp lửa” là một hình ảnh rất gợi. Nó thể hiện tâm huyết, tình yêu của người dân Việt Nam, đồng thời thể hiện tâm huyết, tình yêu trọn vẹn của người cán bộ cách mạng đối với đồng bào nơi đây khi nâng niu ký ức về đồng bào nơi đây. Tình quân dân cô đọng trong ngọn lửa bất diệt.

Tham Khảo Thêm:  Phân tích bài thơ Vội vàng để làm sáng tỏ ý kiến: “Nồng nàn và trẻ trung là hai phẩm chất, đồng thời cũng là hai giọng điệu chính giọng thơ Xuân Diệu (..)

2. So sánh sự giống và khác nhau giữa nỗi nhớ mà Xitian và Yuebei đề cập:

* Điểm giống nhau:

+ đều thể hiện nỗi nhớ gắn với một vùng đất cụ thể. Nếu “Vỡ chơi bời” của Quang Dũng gắn liền với địa danh Tây Điền thì “Vắng người yêu” của Tố Hữu lại gắn bó mật thiết với không gian Việt Nam.

+ Ngôn ngữ thơ giản dị, hàm súc, giàu ý nghĩa.

* Sự khác biệt:

+ Tây Tiến: Sử dụng chuỗi địa danh để thể hiện nỗi nhớ, sử dụng nhuần nhuyễn bút pháp lãng mạn trong khi viết hiện thực. Bài thơ bảy chữ thật tài tình.

+ Việt Bắc: Đề cập đến nhiều không gian (núi đồi, bãi hoang, làng xóm, bếp lửa), nhiều thời điểm khác nhau (vầng trăng trên đỉnh núi, nắng chiều, đêm đầu), thể thơ lục bát làm say lòng người. hoài niệm thời đậm đà.

* đánh giá:

– Cả hai bài thơ đều thể hiện nỗi nhớ da diết về một địa danh gắn liền với một vùng đất đầy kỉ niệm. Dù là nỗi nhớ quê hương hay nỗi nhớ người yêu, chúng ta đều có thể cảm nhận được chiều sâu của nỗi nhớ giữa hai nhà thơ.

——Những gì họ nhớ không chỉ là một địa điểm cụ thể, mà còn là nơi cất giấu những kỷ niệm, tình cảm chống Nhật, gian khổ, tình quân dân.

3. Kết thúc

Đây là hai câu thơ đặc sắc trong dòng thơ trữ tình cách mạng. Qua cách thể hiện hoài niệm độc đáo của mỗi nhà thơ, ta thấy được cá tính sáng tạo độc đáo của họ và để lại ấn tượng khó phai trong lòng người đọc.

Related Posts

Nghị luận: Cái mất đáng tiếc là thời gian. Cái mất đáng lo là cơ hội. Cái mất đáng buồn là niềm tin. Cái mất đáng sợ là tình người

Mất mát đáng tiếc là thời gian. Lo lắng mất mát là cơ hội. Một mất mát đáng buồn là niềm tin. Mất mát ghê gớm là…

Vẻ đẹp phong cách nhà Nho trong Bài ca ngất ngưởng của Nguyễn Công Trứ và Bài ca ngắn đi trên bãi cát của Cao Bá Quát.

Vẻ đẹp phong cách nhà Nho trong Bài ca ngất ngưởng của Nguyễn Công Trứ và Bài ca ngắn đi trên bãi cát của Cao Bá Quát….

Những lỗi thường bị trừ điểm trong bài làm văn của học sinh.

Những lỗi thường bị trừ điểm trong bài làm văn của học sinh. I. Những lỗi thường gặp trong bài làm văn của học sinh. 1. Lỗi…

Những lưu ý khi tiến hành làm bài văn nghị luận.

Những lưu ý khi viết luận văn. 1. Trước khi lên lớp học sinh phải phân tích đề. – Chỉ định định dạng tiêu đề. – Xác…

Cách làm bài văn nghị luận văn học không bị lạc đề.

Cách làm bài văn nghị luận văn học không bị lạc đề. A. Mở đầu. Trong khi làm bài văn nghị luận về tác phẩm văn học,…

Nghị luận: Thơ ca là cái đẹp đi tìm

tranh luận: thơ là vẻ đẹp được tìm kiếm. Một chuyên gia thẩm mỹ cho biết: Tất cả các thể chế chính trị đều qua đi, chỉ…

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *