
Bình luận về đoạn trích Kiều ở lầu Ngưng Bích, có ý kiến cho rằng: “Cảnh không chỉ là bức tranh thiên nhiên mà còn là bức tranh tâm trạng. Mỗi biểu hiện của cảnh đều ứng với mỗi trạng thái của trạng thái.”
Qua đoạn trích làm sáng tỏ luận điểm trên.
– Giới thiệu và trích đoạn Tiểu sử Hoa kiều
– Trích dẫn từ ý kiến
– Ở 8 câu cuối đoạn trích Kiều ở lầu Ngưng Bích Nguyễn Du chọn cách thể hiện “Tình ta ở cảnh ấy, cảnh ta ở tình này”. Tác giả miêu tả bốn cảnh khác nhau, mỗi cảnh thể hiện rõ tâm trạng của Joe. Cảnh vật được miêu tả từ xa đến gần, màu sắc từ nhạt đến đậm, âm thanh từ tĩnh đến động nhằm thể hiện những sắc thái tình cảm khác nhau của nhân vật.
– Cảnh chiều mênh mông của Hổ Môn: tập trung phân tích các ẩn dụ: thoáng qua, xa xăm, câu văn thiếu chủ ngữ thể hiện nỗi cô đơn vô hạn, nỗi nhớ nhà, tình cảm gia đình, niềm mong ngóng, sum họp của người tha hương.
– Cảnh hoa lênh đênh trên mặt nước mới được cứu: Qua việc phân tích hình ảnh ẩn dụ, câu hỏi tu từ, lời văn làm rõ nỗi buồn thân phận lênh đênh và nỗi khắc khoải về tương lai bất định của Kiều.
– Cảnh nội sầu: Phân tích giá trị biểu cảm của hình ảnh “nàng sầu”, các từ láy “sầu”, “xanh” hàm ý héo úa, buồn bã. Qua đó diễn tả cảm giác chán chường, tuyệt vọng vì cuộc sống sắp ập xuống cuộc đời của Joe, qua đó diễn tả cảm giác lo lắng, sợ hãi của Joe.
——”Buồn trông” được lặp lại và câu hỏi tu từ liên tiếp thể hiện nỗi buồn day dứt, mong chờ vô vọng, nỗi buồn sâu thẳm vô tận. của Kiều.
– Bài thơ này được coi là một kiệt tác thơ tả cảnh ngụ tình, thể hiện rõ quan điểm nghệ thuật của Nguyễn Du “cảnh mà chẳng buồn/ Người buồn thì bao giờ vui”. Cảnh sắc thiên nhiên có chức năng miêu tả tâm lí nhân vật.
Đoạn văn này cũng thể hiện sự đồng cảm sâu sắc của tác giả đối với nhân vật này.
– Khẳng định giá trị của “Truyện Kiều” và vị thế của Nguyễn Du trong nền văn học nước nhà.
– Nêu ý kiến của mình về nội dung đoạn trích.