
Ý nghĩa nghệ thuật của nhân vật “Nhóm” trong bài thơ “Bếp lửa”
Trong câu 6 của bài thơ “Bếp lửa”, nhà thơ Bằng Việt đã bốn lần lặp lại từ “nhóm”. Đó là một dụng ý nghệ thuật, có sức biểu cảm sâu sắc:
“Nỗi ám ảnh đời cô biết bao nhiêu nắng mưa
mấy chục năm trước cho đến bây giờ
Cô vẫn có thói quen dậy sớm
Một bộ lò sưởi ấm áp và ấm cúng,
Một chùm tình yêu, khoai mì ngọt ngào,
Nếp mới đoàn vui chung niềm vui,
Cùng nhau đánh thức những cảm xúc của tuổi thơ…
Hỡi ngọn lửa kỳ lạ và thánh thiện! “
Từ “nhóm” trong bài thơ “Bếp lửa” được lặp đi lặp lại nhiều lần để làm nổi bật sự “lạ lùng” và thiêng liêng của bếp lửa. Với ngọn lửa tình yêu của cô, bao điều thiêng liêng và lạ lùng đã nhen nhóm trong lòng tôi. Từ “qun” ở đầu mỗi bài thơ bao hàm nhiều nghĩa, và những ngọn lửa khác cũng được nhóm lên từ bếp lửa của bà. Nó gợi lên trong lòng ta những tình cảm ấm áp, những cảm xúc tuổi thơ và những khao khát, tình yêu, tình yêu làng xóm, quê hương.
Nhờ có ngọn lửa mà bà “ấp”, “châm lên” và “giữ lại”, tôi biết sống ân nghĩa, thủy chung, biết mở lòng với mọi người xung quanh, biết sẻ chia và giữ chặt lấy bản thân mình. yêu cô, nhờ cô Nó làm cho cô hiểu và làm cho cô hiểu và yêu đồng bào của mình và đồng bào của mình nhiều hơn.