Suy nghĩ về lý tưởng sống qua bài thơ Lá Xanh: Người vá trời lấp bể; Kẻ đắp luỹ xây thành… (Nguyễn Sĩ Đại)

ly-tuong-song-cua-thanh-nien-qua-bai-tho-la-xanh

Suy nghĩ về lí tưởng sống qua bài thơ “Lá xanh”: “Kẻ vá trời lấp biển, kẻ xây tường thành…” (Nguyễn Sĩ Đại)

“Người vá trời vá lỗ
người xây lâu đài
tôi chỉ là một chiếc lá
Công việc của tôi là màu xanh lá cây. “

(Lá Xanh – Nguyễn Tư Đại)


* giải thích:

——”Vá trời vá trụ, xây thành xây thành”: Chỉ có sự nghiệp lớn, cống hiến lớn, không phải ai cũng làm được.

– “Lá xanh”: Chỉ đóng góp đơn giản, khiêm tốn tùy theo khả năng của mọi người. Đóng góp sức mình là đủ rồi, không cần phải cố leo quá cao, quá xa.

* bàn luận:

+ Làm người đội trời lấp biển, xây dựng thành phố, gánh vác trách nhiệm nặng nề của con người. Sống như vậy là phải có lý tưởng, ước mơ, khát vọng cao cả, dám nghĩ dám làm. Rồi chúng ta sẽ mang lại nhiều lợi ích cho cộng đồng xung quanh và được người đời ghi nhớ. Nói cách khác, chúng ta sống một cuộc sống vinh quang, huy hoàng. Một cái tên có lịch sử lâu đời mà ai cũng ngưỡng mộ.

+ Tuy nhiên, không phải ai cũng đủ tài năng để xây dựng một pháo đài. Nhưng ai cũng có thể sống tốt. Xanh tươi như một chiếc lá khác, chúng ta cũng góp phần không nhỏ vào sự lớn lên của cây đời. Vì vậy, mỗi người phải luôn có ý thức làm tốt công việc của mình, dù đó chỉ là công việc bình thường, việc nhỏ. Đó cũng là cách làm đẹp cuộc đời theo sở trường của chính mình.

+ Khi ta lấp trời lấp ao, đắp đồn lũy thành, chớ coi thường lá xanh. Làm sao để có một xã hội tươi đẹp, vì cuộc sống được tạo nên từ những điều rất nhỏ bé. Khi chúng ta trở thành một chiếc lá xanh, hãy ước mơ một ngày nào đó chúng ta có thể làm được nhiều hơn thế, trở thành những người vá bầu trời và vá thành phố.

+ Phê phán những người sống vô trách nhiệm, không đóng góp gì cho thế giới, không ý thức rõ ràng về giá trị bản thân, xem mình phù hợp với cái gì.

* Bài Học Nhận Thức Và Hành Động:

Có những hành động cụ thể có thể trau dồi kiến ​​thức và kỹ năng cần thiết để hiện thực hóa nguyện vọng của bạn.


tham khảo:

Suy nghĩ về lý tưởng sống từ bài thơ “Lá xanh” của Ruan Sidai

Cuộc sống là một bức tranh với nhiều tư thế và biểu cảm khác nhau, có biển sâu, góc tối và ánh sáng. Mọi người đều giống như một mảnh ghép trong một bức tranh. Chúng ta có thể ở góc, có thể ở trung tâm, nhưng tất cả chúng ta đều có cùng một sứ mệnh: làm cho bức tranh đó sống động hơn và đẹp hơn. Trong bài hát “Lá xanh”, Nguyễn Đại Đại đã thể hiện triết lý sâu sắc của mình bằng những dòng này:

“Người vá trời vá lỗ
người xây lâu đài
tôi chỉ là một chiếc lá
Công việc của tôi là màu xanh”

Các nhà Nho lớn ngày xưa thường cho rằng danh lợi gắn liền với quan niệm làm người. Còn với Nguyễn Sỹ Đại, thơ anh dường như gửi gắm một thông điệp khác. “Họa bầu trời để lấp đầy hình trụ, xây thành phố và xây dựng thành phố” Đây là những điều mà người bình thường không thể làm được. Thuộc về sức mạnh siêu nhiên, về anh hùng, ở đây dùng để chỉ những sự kiện trọng đại.

“người, người” Điều đó nói rằng, một anh chàng khác đã làm một điều tuyệt vời: “Đấu với bầu trời”, “Đổ đầy bình nước”, “Xây tường”, “Xây pháo đài”Về phần mình, Nguyễn Sỹ Đại nhấn mạnh: “Tôi chỉ là chiếc lá” chỉ là “màu xanh” đủ.

Mỗi người là một phần tử của cây xanh, chiếm ít thì bỏ ít, cây thì như dòng sông cạn, khô héo quanh năm. Nguyễn Sỹ Đại dùng hình ảnh chiếc lá như một ẩn dụ để nói lên rằng ta không lớn như vũ trụ, không vĩ đại như vĩ nhân, nhưng ta quan trọng với biển cả như giọt nước, như hạt lúa. cát trong cát. sa mạc. Làm thế nào một tổng thể có thể được hình thành mà không có từng cá nhân này?

Con người sinh ra là một bộ phận nhỏ bé của xã hội, và việc của chúng ta là “xanh – sống hết mình, tỏa ra một thứ ánh sáng riêng tùy theo khả năng, thiên chức và tâm huyết của mình với đời. Bốn câu thơ ngắn gọn hàm chứa triết lý sâu sắc: Hãy sống có ý nghĩa, làm tròn bổn phận và làm những việc có ý nghĩa cho đời Martin Luther King đã từng nói, nếu bạn là một người quét đường, hãy quét đường như William Shakespeare.

Cũng như bao người nổi tiếng khác trên thế giới, cuộc đời như trái bóng tròn, nếu may mắn ta có thể đứng trước ánh hào quang, nếu không may mắn, ta chỉ có thể đứng phía sau nơi chân trời góc bể. Nhưng điều đó không quan trọng, quan trọng là chúng ta cháy hết mình như thế nào.

Câu chuyện quét rác ở Hoa Kỳ có thể được coi là biểu hiện của việc nhỏ và việc lớn, như trong bài thơ của Ruan Sidai đã đề cập. Thầy ngày nào cũng quét dọn con đường trước cổng trường, nở nụ cười rạng rỡ với học sinh, động viên các em bằng tấm lòng chân thành. Anh có thể chỉ là một chiếc lá nhỏ bé trong góc tối của rừng bạch dương, nhưng những việc làm của anh đã khơi nguồn dòng máu dồi dào và nuôi dưỡng cả xã hội.

Ta sinh ra là duyên trời đất, hấp thụ tinh hoa ngàn năm của sự sống Nếu ta như viên gạch thô, viên gạch ấy phải góp phần xây dựng cho đời Nếu ta như chiếc lá, yếu ớt, ta vẫn có thể thu oxi để cây thực hiện.quang hợp. Mọi người đều là một phần của xã hội này. Chúng ta cần làm nhiều hơn là chỉ tập trung vào những điều lớn lao, mà hãy bắt đầu từ những điều nhỏ nhất và đóng góp cho cuộc sống xung quanh chúng ta bởi vì thế giới được xây dựng trên nền tảng đó.

Công an Đậu Thị Huyền Trâm, 25 tuổi, được chẩn đoán mắc bệnh ung thư khi đang mang thai đứa con đầu lòng. Có người nói cuộc đời cô quá ngắn ngủi, cả đời này cô chưa làm được việc lớn gì. Mẹ là chiếc lá xanh nhất, là ánh nắng đẹp nhất, là người mẹ đẹp nhất đã hi sinh thân mình để cứu con. Đóng góp của bạn cho cuộc sống không phải là một trận chiến với kẻ thù, mà là một phát minh làm thay đổi thế giới. Những gì cô ấy mang đến cho cuộc sống là vẻ đẹp của một bài hát nhân loại. Bạn có thể mơ xa và mong chạm đến nơi sâu thẳm nhất của vũ trụ này, nhưng bạn có biết rằng, một đóng góp nhỏ nhưng đầy ý nghĩa chính là biểu hiện đầu tiên của việc khẳng định giá trị của con người. Trước khi ra đi, Thanh Hải cũng để lại một lời chúc:

“Chút mùa xuân
âm thầm hiến đời
ngay cả ở tuổi đôi mươi của tôi
Hay khi tóc ngả màu xám. “

Hay chàng trai trong Lặng lẽ Sapa. Trong sâu thẳm trái tim sôi máu, ca ngợi bạn vẫn còn sống. Anh ta rất đẹp trai, và vẻ đẹp của anh ta hiện rõ qua những chiếc lá trên thân cây xương xẩu. Một màu đỏ có thể vẽ mặt trời, một màu vàng có thể vẽ những chiếc lá mùa thu, một màu hồng có thể vẽ những giọt sương đầu tiên của hoa đào và một màu trắng có thể che tuyết mùa đông. Nhưng ghép lại ta có một bức tranh cuộc sống thật đẹp. Con người cũng vậy, có những điều nhỏ bé nhưng ý nghĩa, có thể từng bước thay đổi cuộc đời.

Ý kiến ​​của bạn Nguyễn Sỹ Đại rất đúng và ý nghĩa. Anh ấy không chỉ trích những điều vĩ đại, mà đánh giá cao sự cống hiến thầm lặng và có ý nghĩa. Trong bài phát biểu phân tích về sự khác biệt giữa người Việt và người Nhật, một giáo sư người Nhật cho biết, công nhân Nhật thấy con ốc vít rơi thì nhặt bỏ vào kho, còn người Việt thì nhặt bỏ vào kho bên trong. . Không, đó là vấn đề nhận thức nghề nghiệp. Điều này giải thích tại sao Nhật Bản lại phát triển như bây giờ.

Dù chúng ta là ai, đứng ở đâu, chúng ta hãy cháy hết mình, như ngọn lửa hồng đêm qua, như hạt phù sa nằm bên Đất Mẹ yêu thương lần cuối, như những người thầy, bằng tất cả sức mình. Các bạn học và kỹ sư, các bạn bằng cả trái tim tạo ra cái đẹp, là một nhà văn, trước khi cầm bút, hãy chắc chắn rằng bạn đã sống và viết bằng cả trái tim, và trái tim của bạn sẽ cho bạn một kho từ vựng rộng lớn. Khi con người chỉ sống cho mình, họ trở thành người thừa đối với người khác.

Nhưng không phải lúc nào lá cũng vậy. Nếu bạn không có một mục đích lớn, bạn không thể làm bất cứ điều gì. Đại mục đích là “quê hương” của nhân tài. Nhưng điều quan trọng là hiểu được sự cân bằng giữa bình dị và vĩ đại, siêu phàm và nhỏ bé. Chúng ta đều biết điều này từ Nguyễn Trãi, Nguyễn Du đến Obama, Bill Clinton. Là một người cha, ông Obama chưa bao giờ vắng mặt trong cuộc họp phụ huynh của con gái mình, là một người chồng, ông sẽ không bao giờ bỏ mặc vợ mình phải tự lo cho mình. Cuộc sống cũng giống như cách pha chế dung dịch hóa chất, nếu không biết cân bằng sẽ phát nổ.

Bạn không thể ngăn những con sóng nhưng bạn có thể học cách lướt sóng. Chúng tôi cảm thấy như những gì chúng tôi làm chỉ là một giọt nước trong đại dương. Nhưng đại dương sẽ ít quan trọng hơn vì sự sụt giảm đó. Bạn không thể dời núi, lấp bể hay đổ tường, xây lâu đài nhưng chắc chắn bạn có thể gìn giữ những giá trị sống tốt đẹp cho cuộc đời này. Sống có ích là quan trọng nếu không thể trở nên vĩ đại. Bài thơ “Lá xanh” của Nguyễn Sĩ Đại gửi gắm chân thành một lẽ sống, một lẽ sống cao cả, có ích, phù hợp với thế hệ trẻ hôm nay.

Tham Khảo Thêm:  So sánh chi tiết dòng nước mắt của bà cụ Tứ trong Vợ nhặt (Kim Lân) và người đàn bà hàng chài trong Chiếc thuyền ngoài xa (Nguyễn Minh Châu)

Related Posts

Nghị luận: Cái mất đáng tiếc là thời gian. Cái mất đáng lo là cơ hội. Cái mất đáng buồn là niềm tin. Cái mất đáng sợ là tình người

Mất mát đáng tiếc là thời gian. Lo lắng mất mát là cơ hội. Một mất mát đáng buồn là niềm tin. Mất mát ghê gớm là…

Vẻ đẹp phong cách nhà Nho trong Bài ca ngất ngưởng của Nguyễn Công Trứ và Bài ca ngắn đi trên bãi cát của Cao Bá Quát.

Vẻ đẹp phong cách nhà Nho trong Bài ca ngất ngưởng của Nguyễn Công Trứ và Bài ca ngắn đi trên bãi cát của Cao Bá Quát….

Những lỗi thường bị trừ điểm trong bài làm văn của học sinh.

Những lỗi thường bị trừ điểm trong bài làm văn của học sinh. I. Những lỗi thường gặp trong bài làm văn của học sinh. 1. Lỗi…

Những lưu ý khi tiến hành làm bài văn nghị luận.

Những lưu ý khi viết luận văn. 1. Trước khi lên lớp học sinh phải phân tích đề. – Chỉ định định dạng tiêu đề. – Xác…

Cách làm bài văn nghị luận văn học không bị lạc đề.

Cách làm bài văn nghị luận văn học không bị lạc đề. A. Mở đầu. Trong khi làm bài văn nghị luận về tác phẩm văn học,…

Nghị luận: Thơ ca là cái đẹp đi tìm

tranh luận: thơ là vẻ đẹp được tìm kiếm. Một chuyên gia thẩm mỹ cho biết: Tất cả các thể chế chính trị đều qua đi, chỉ…

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *