Yêu quê hương, yêu nước là cội nguồn của thơ mới. Chúng ta hãy làm sáng tỏ nhận định này qua hai bài thơ “Quê hương” của Tế Hanh và “Khi bạn tu bao” của Tố Hữu.
Thơ ca luôn là cầu nối để con người gửi gắm nỗi nhớ gia đình, quê hương.tên bài thơ
Nhà thơ đã thể hiện tình yêu quê hương bằng nhiều cách khác nhau. Điều ở Đào Hoa là tình yêu mãnh liệt với cuộc sống, nhưng cũng là sự lo lắng và bất lực khi bị nhốt trong ngục. Nhưng đức độ của nhà thơ tuy xa quê nhưng chan chứa tình yêu quê hương.
Tố Hữu thể hiện tình yêu thiên nhiên qua cảnh mùa hè sinh động.
“Khi bạn gọi bầy
Lúa chín trái càng ngọt
Khu vườn đầy bóng mát và tiếng ve kêu
Nắng đào đầy hạt ngô vàng
Trời xanh rộng và cao hơn
Cặp diễn viên nhào lộn thổi sáo đó từng là…”
+ Bài thơ này được viết khi “tác giả đang ở trong tù. Vì vậy, cảnh mùa hè được miêu tả bằng cảm giác.
Bức tranh về mùa hè có tiếng ve kêu, màu sắc tươi sáng của ngô, nắng, vị ngọt của trái cây và cơm chín…
+ Từ đó cảm nhận thêm cảm giác của tù nhân khi về quê nghỉ hè.
Bài thơ thể hiện tình yêu thiết tha với cuộc sống và niềm khao khát tự do.
+ Tác giả bị bắt khi còn trẻ, lòng say mê cách mạng cháy bỏng, muốn hiến dâng tuổi thanh xuân cho cách mạng. Nhưng đột nhiên, anh ta bị tống vào ngục tối.
+ Càng tưởng tượng ra cuộc sống bên ngoài tuyệt vời bao nhiêu, tác giả càng chán nản vì sự ngột ngạt của nhà tù.
“Tôi nghe mùa hè bừng tỉnh trong tôi
Nhưng đôi chân muốn phá vỡ căn phòng, Xia Tian.
thật là một kẻ ngốc, chết
Lũ chim tu hú ngoài kia cứ ríu rít! “
+ Đoạn thơ sử dụng những động từ mạnh: đập cửa phòng, cái chết, thán từ “Thôi thôi…” Cuối bài thơ kết hợp hình ảnh cụ Từ thôi thúc nhà thơ ra khỏi tù, về với cách mạng, trở về quê hương tươi đẹp.
Tình yêu quê hương đất nước là nguồn cảm hứng chủ đạo của thơ Tế Hanh. Bài thơ “Quê hương” là một ví dụ tiêu biểu cho chủ đề này.
+ Mở đầu bài thơ, tác giả giới thiệu sơ qua về làng ve chai của mình, một buổi sớm “gió lộng” mở ra một khoảng không trống trải, báo trước một chuyến đi tuyệt vời.
+ Trong tranh tác giả tả những nét tươi tắn.
“Thuyền nhẹ như ngựa
Một mái chèo Phang mạnh mẽ ngoài sức căng.
Cánh buồm rộng, lớn như hồn làng
Vươn thân trắng nõn khổng lồ đón gió…”
+ Phân tích nghệ thuật so sánh, ẩn dụ, có thể thấy tâm hồn Tế Hanh gắn bó sâu nặng với quê hương nhưng cũng bất chợt dễ bị tổn thương:
+ Hình ảnh quê hương từ biển trở về không mang theo hơi thở trong lành như lúc ra đi mà hòa mình vào niềm vui của dân làng, hòa mình vào những con thuyền nhỏ neo đậu bất động trên bến.
“Một ngư dân, rám nắng,
Toàn thân đang hít thở mùi vị xa xôi;
thuyền nghỉ ngơi mệt mỏi
Nghe muối thấm vào da”.
+ Từ đấy người dân làng chài tắm biển dãi nắng, mọi nhọc nhằn, vất vả đều được Tế Hanh cảm nhận rõ nét qua hơi thở. Ngay cả những chiếc thuyền cũng được miêu tả với tình cảm. Muối đã luôn đi cùng nhà thơ trong suốt cuộc đời, nhắc nhở ông mãi nhớ về quê hương.
Tình yêu thiên nhiên, quê hương, cuộc sống luôn là những tình cảm sâu sắc nhất được thể hiện trong thơ ca, và những cung bậc cảm xúc cũng khác nhau. Những vần thơ ấy đã gieo vào lòng ta những tình cảm tốt đẹp để ta sống một cuộc đời thật ý nghĩa.