
Cảm nhận câu thứ tư và thứ năm của bài thơ “Koizumi” (Thanh Hải)“
“Mùa xuân nho nhỏ” Đó là bài ca cuối cùng mà nhà thơ Thanh Hải để lại cho đời. Cảm hứng trước vẻ đẹp và thiên nhiên xứ Huế, nhà thơ nghĩ về mùa xuân vĩnh cửu của quê hương, đồng thời bày tỏ niềm khát khao của con người là hiến dâng tuổi xuân của cuộc đời cho mùa xuân vĩ đại của quê hương. Hai câu thơ thứ 4 và thứ 5 thể hiện tình cảm chân thành, cảm động.
Xứ Huế mộng mơ dệt nên những cảm xúc nồng nàn trong lòng nhà thơ. Từ cảm xúc mùa xuân trong suy nghĩ của mình, tác giả chuyển dòng một cách tự nhiên, bộc lộ những suy tư, suy ngẫm về ý nghĩa cuộc đời, ý nghĩa và giá trị của cuộc đời mỗi người:
“Tôi đã làm cho những con chim hót
tôi làm một bông hoa
chúng ta hòa hợp
Nốt trầm xao xuyến”.
Để diễn tả cuộc đời của mình, bắt đầu từ câu thơ mở đầu đoạn văn, Thanh Hải đã mang đến cho người đọc một giai điệu ngọt ngào, mượt mà của những thanh liên tiếp “ta”-“hoa”-“ca”. Chữ “anh” được lặp đi lặp lại thể hiện những lời chúc chân thành, tha thiết. Động từ “làm” – “vào” ở vị ngữ hành động thể hiện sự nhập thể kì diệu – hoá thân của việc sống tốt đẹp, sống có ích.
Nhà thơ chọn những hình ảnh đẹp về thiên nhiên, cuộc sống để bày tỏ ước muốn của mình: “Chim”, “Hoa”, “Âm trầm”Còn gì đẹp hơn khi được là một nhành hoa tô điểm thêm sắc xuân cho quê hương! Còn gì vui hơn khi được làm một chú chim ca hát và cổ vũ cho cuộc sống!
Hình ảnh hoa lá, chim muông xuất hiện khi nhà thơ cảm nhận mùa xuân tươi đẹp của thiên nhiên, nay lại được dùng để thể hiện lẽ sống của mình. Một ý nghĩa mới đã mở ra, khát vọng sống có ích, sống có ích là lẽ thường tình.
Cái “tôi” của nhà thơ trong nửa đầu bài thơ nay đã trở thành “tôi”. Cái “tôi” ấy vừa đặc biệt, vừa chung chung. Qua cách dùng đại từ này, nhà thơ khẳng định giữa cá nhân và tập thể, giữa cái riêng và cái chung.
Hình ảnh “trầm” và sự lặp lại từ “một” thể hiện ước nguyện tha thiết, chân thành của tác giả. Nhà thơ không làm ầm ĩ, không cao giọng mà chỉ muốn tạo nên tiếng “trầm”, nhưng phải là “trầm nổi” thì mới phát huy được sự hài hòa tổng thể. Nghĩa là nhà thơ hãy đem sức lực ít ỏi của mình để góp phần chấn hưng và đi lên của đất nước. Đọc bài thơ này, chúng ta cảm động trước ước nguyện của thi nhân xứ Huế, và cũng là ước nguyện của nhiều người.
xem thêm:
Những nguyên tắc sống của Thanh Hải cũng được viết bằng những vần thơ sâu sắc:
“Chút mùa xuân
âm thầm hiến đời
ngay cả ở tuổi đôi mươi của tôi
Bất chấp tóc bạc. “
Lời của nhà thơ Thanh Hải rất chính xác, tinh tế và gợi cảm. Hãy là một nhành hoa, một con chim, một nốt trầm, một mùa xuân nhỏ, và lặng lẽ hiến dâng đời mình.
“Mùa xuân nho nhỏ” là một hình ảnh ẩn dụ đầy sáng tạo, thể hiện cuộc sống đáng yêu và khát vọng về một cuộc sống tốt đẹp hơn. Mỗi người hãy tạo nên một mùa xuân và mang theo mọi điều tốt lành. , dù nhỏ cũng có thể góp phần tạo nên một thế giới tươi đẹp. mùa xuân đất nước.
Cặp nhân vật “nhỏ bé” và “trầm lặng” thể hiện thái độ chân thành, khiêm tốn, sống tốt đẹp lấy tình làm chuẩn mực, sinh ra là để cống hiến, cống hiến tài năng cho nước, cho dân. .
Không khoe khoang, không cao sang, chỉ âm thầm trả giá. Thơ thể hiện một khát khao, một khát vọng, một mục đích sống. Biết dâng hiến cuộc đời một cách thầm lặng và sống vì mọi người cũng là cách sống của nhà thơ. Huy viết:
“Nếu bạn là một con chim, một chiếc lá
Thì chim phải hót, sắt phải xanh,
Làm thế nào tôi có thể vay tiền nếu tôi không trả lại?
Cuộc sống là cho đi, không phải chỉ nhận cho riêng mình. “
Ruan Sidai cũng đã nói trong bài thơ “Lá xanh” của mình:
“Người vá trời vá lỗ
người xây lâu đài
tôi chỉ là một chiếc lá
Công việc của tôi là màu xanh”
Trước khi trở lại thế giới “hiền nhân”, Thanh Hải cũng có một tâm nguyện:
“Thầm Lặng Hiến Đời”
ngay cả ở tuổi đôi mươi của tôi
Cho dù đó là tóc bạc.”
Điều ước là chung thủy và mỉa mai. Tôi nhắc lại hai lần câu “mặc dù”, như tự nhủ thầm trong lòng: Dù ở giai đoạn nào của cuộc đời, ở tuổi đôi mươi, bạn sẽ tràn đầy sức trẻ, hay khi già yếu, bệnh tật, bạn vẫn có. sống. Có ích cho đời, đẹp nước cho đời.
Đó là vấn đề của góc nhìn nhân sinh nhưng được chuyển tải bằng một hình ảnh thơ đẹp, bằng giọng thơ dịu dàng, thủ thỉ, tha thiết. Do đó, sức mạnh phổ quát của nó là rất lớn.
Bài thơ được viết vào lúc cuối đời, trước khi nhà thơ bước vào cõi vĩnh hằng nhưng không còn những ưu tư về bệnh tật, không còn những tâm tư riêng tư về mình.chỉ một “lặng lẽ” Nhưng mong muốn cống hiến những gì tốt nhất của cuộc đời mình cho đất nước này. Đoạn 4 và 5 của bài thơ là những suy nghĩ của một người đã trải qua hai cuộc kháng chiến và đã cống hiến cả cuộc đời và sự nghiệp của mình cho cách mạng. Điều này làm tăng thêm giá trị tư tưởng của bài thơ.
xem thêm: