Cảm nhận ước nguyện cao đẹp của nhà thơ Thanh Hải qua bài thơ “Koizumi”
Thanh Hải là một trong những nhà văn có đóng góp quan trọng cho nền văn học chống Mỹ, cứu nước. mùa xuân nho nhỏ Đó là sáng tác tiêu biểu nhất của Thanh Hải. Thông qua những biểu tượng đẹp đẽ, xúc động, bài thơ thể hiện cảm nhận của tác giả về thiên nhiên mùa xuân nơi thôn quê và mong ước tốt đẹp là một “Mùa xuân nho nhỏ” hiến dâng cho đời.
Mở đầu bài thơ, nhà thơ đã miêu tả một bức tranh thiên nhiên tươi đẹp tràn đầy sức sống mùa xuân. Trong bối cảnh đó, nhà thơ tiếp tục bày tỏ niềm tự hào về mùa xuân trên quê và nguồn sức sống trong lòng người. Đứng trên phương diện là người làm bổn phận với đất nước, với cuộc đời, nhà thơ đã nhẹ nhàng bày tỏ khát vọng cao cả của mình là được hòa nhập với xã hội, làm những việc có ích, cống hiến những gì tinh hoa trường tồn cho cuộc đời này.
“Tôi đã làm cho những con chim hót
tôi làm một bông hoa
chúng ta hòa hợp
Nốt trầm bay bổng”
Hình ảnh tự nhiên, đơn giản và đẹp. Đẹp và tự nhiên, đầy ý tứ, bởi nhà thơ dùng cái tinh túy của thiên nhiên để diễn tả vẻ đẹp tâm hồn.
Nếu như ở đầu bài thơ, tác giả xưng là “tôi” thì đến đây, tác giả đã xưng hô là “anh”. Chữ “anh” được lặp đi lặp lại thể hiện những lời chúc chân thành, tha thiết. Vai trò của các động từ “làm”, “nhập” ở vị ngữ thể hiện sự nhân cách hoá kì diệu – sự nhân hoá việc sống tốt, sống có ích. Nhà thơ chọn những hình ảnh đẹp về thiên nhiên, cuộc sống để bày tỏ ước muốn của mình: một con chim, một bông hoa, một nốt trầm.Còn gì đẹp hơn làm một nhành hoa tô điểm thêm sắc xuân cho quê hương ! Không có gì mang lại hạnh phúc cho cuộc sống như là một con chim hót lớn. Đây là một tuyên bố chắc chắn. Đó không chỉ là nỗi nhớ thiết tha, thiết tha của nhà thơ mà còn là sự kiện trọng đại gắn liền với nguyện vọng chung của nhiều người.
Làm “con chim hót” giữa muôn ngàn con chim vô tư, làm “nhành hoa” trong vườn hoa nở mùa xuân, dâng cho đời hương vị vô ưu, làm bản giao hưởng “trầm bổng” giữa vạn vật, hãy để những “mùa xuân nhỏ” đóng góp cho đất nước và những mùa xuân lớn chung sống. Mở đầu bài thơ, tác giả phác họa hình ảnh mùa xuân bằng ngôn ngữ của hoa cỏ, chim muông. Tứ diện lặp đi lặp lại này mang lại tính tương hỗ chặt chẽ. Hình ảnh chọn lọc được trả lại mang một ý nghĩa mới: khát vọng sống có ích, cống hiến là điều đương nhiên:
“Chút mùa xuân
âm thầm hiến đời
ngay cả ở tuổi đôi mươi của tôi
Dù là tóc trắng”
Khát vọng tái sinh vô cùng thiết tha, cháy bỏng được tác giả “tiếp sức sống” một cách âm thầm. “Nhỏ nhỏ” và “lặng lẽ” là biểu hiện của sự khiêm tốn, chân chất, giản dị, không phô trương, thể hiện lối sống khiêm tốn và lí tưởng cao cả. Tác giả hy vọng rằng mọi người đều có thể trở thành Koizumi trong cuộc sống, có ích cho mọi người và cống hiến hết mình cho cuộc đời.
nhà thơ phật giáo “Một khúc nhạc xuân“Anh ấy cũng nói một cách trịnh trọng:
“Nếu bạn là một con chim, một chiếc lá
Thì chim phải hót và lá phải xanh
tại sao vay thay vì trả
Sống là cho đi, không phải chỉ nhận cho riêng mình. “
“Con chim”, “chiếc lá” lại được sử dụng như những biểu tượng nhỏ bé, mong manh nhưng hữu ích. Với Tố Hữu hay Thanh Hải, không có gì là nhỏ, không có cuộc đời nào là nhỏ. Miễn là cuộc sống nào cũng có ích, đáng được trân trọng và đóng góp cho sự phát triển của thế giới xung quanh. Làm “con chim” hãy biết cho tiếng hót, là “chiếc lá”, biết cho đời xanh tươi, là làm điều chân chính, cống hiến.
Hay như Viễn Phương trong bài viết “Viếng Lăng Bác” Cũng muốn:
“Tôi muốn những con chim hót xung quanh Hu Shuling
Bạn muốn hoa nở ở đâu?
Tôi muốn làm tre ở đây…”
Nhà thơ Viễn Phương mấy tháng nhớ nhung đã xúc động đến thăm Hu Shuling và muốn hóa thân thành một phần xinh đẹp của Hu Shuling. Lời chúc nhỏ, lời chúc lớn.
“Koizumi” là một phép ẩn dụ sáng tạo, nhưng cũng là một cách diễn đạt chân thành và cảm động. Nó khắc sâu tư tưởng: “Đời nào cũng hóa núi sông ta” (Nguyễn Khoa Điềm). Đây không phải là một điều ước nhất thời, mà là công việc của cả đời người: “Dù tuổi đôi mươi. Dù tóc bạc”.
Sự xuất hiện lặp đi lặp lại của từ “mặc dù” làm cho giọng điệu của cả bài thơ sâu lắng, trang nghiêm, làm nổi bật hương vị thơ, khiến người đọc không chỉ rung động trước giọng thơ ấm áp mà còn bởi tâm sự chân thật của nhà thơ. Trải qua hai cuộc kháng chiến, Người đã hiến dâng cuộc đời và sự nghiệp cho cách mạng, vẫn luôn khao khát được sống đẹp, sống có ích bằng sức trẻ sôi nổi, sống đời thường.
Bài thơ “Mùa xuân nho nhỏ” là tiếng nói của tình yêu, nỗi nhớ quê hương, nhớ đời, thể hiện tấm lòng thành khẩn phụng sự Tổ quốc của nhà thơ, góp “mùa xuân nho nhỏ” của mình vào mùa xuân lớn của dân tộc. Chỉ “lặng lẽ”, nhưng thiết tha cống hiến hết sức mình cho đất nước. Đây không phải là khẩu hiệu của một thanh niên mới lớn, mà là lời tưởng niệm của một người đã sống qua hai cuộc chiến tranh và cống hiến cả cuộc đời và sự nghiệp của mình cho cách mạng. Điều này làm tăng thêm giá trị tư tưởng của bài thơ.