Hình ảnh thiên nhiên thay đổi nhẹ nhàng mà rõ rệt trong khoảnh khắc giao mùa và cảm nhận hết sức tinh tế của tác giả Hữu Thỉnh trong bài thơ Sang thu

hình ảnh

Hình ảnh thiên nhiên chuyển mình mềm mại, rõ nét vào thời khắc giao mùa, được cảm nhận rất tinh tế của tác giả Hữu Thỉnh trong bài thơ “Sang thu”.

Thuở xưa, sắc thu là nguồn cảm hứng bất tận của thi nhân. Lá úa vàng che trời, sương giăng nhẹ không gian, mùa thu xưa gợi lên nỗi sầu, hoài niệm trong thi ca cổ điển. Tiếp nối nguồn cảm hứng ấy, Hữu Thỉnh đã mang đến cho Làng thơ một diện mạo mới của mùa thu, dịu dàng, đằm thắm, tràn đầy sức sống và trẻ trung, thể hiện nét đặc trưng của vùng đồng bằng Bắc Bộ với bài thơ “Sang thu”. Vào khoảnh khắc giao mùa, sự thay đổi của cảnh sắc thiên nhiên thật nhẹ nhàng và trong trẻo, cảm nhận của tác giả cũng thật tinh tế. Tác giả Hữu Thỉnh cảm nhận rất tinh tế về những thay đổi tinh tế nhưng rõ rệt vào thời khắc chuyển mùa.

Cảm xúc tinh tế, chuyển cảnh rất nghệ thuật, miêu tả rất điêu luyện… Mùa thu không đến từ lá hoa đồng tiền, không đến từ hoa cúc, không đến từ hương cốm vàng mà đến từ hương ổi. :

Chợt nghe hương ổi thơm
vào gió
sương giăng khắp ngõ
Thứ năm dường như là như nhau.

Nếu trong mùa thu tới đây, cảm xúc của Xuân Diệu về mùa thu là những rặng liễu thu khô héo bên hồ:

liễu tang
Buồn và rơi hàng ngàn giọt nước mắt

Hữu Thỉnh cảm nhận được một mùi quen thuộc thoang thoảng trong “gió heo may”, thứ gió khô lạnh đặc trưng của mùa thu đất Bắc. Đó là “hương ổi”, hương thơm đặc sắc của dân tộc. Hương mùa thu đặc trưng của vùng quê châu thổ Bắc Bộ từ từ lan tỏa trong làng. Hương thơm không ngào ngạt như hoa sữa Hà Nội, cũng không dễ quên như hoa sữa Hà Nội, nhưng ngọt ngào, ngào ngạt và dịu dàng.

Hương ổi gắn liền với bao kỉ niệm tuổi thơ. Điều tràn ngập tâm trí nhà thơ là hương vị quê hương. Mỗi khi một sản phẩm được trả lại, nó sẽ trở thành tác nhân thu hồi. Chính Hữu Thỉnh đã tâm sự: “Trong đất trời bao la, vào thời khắc giao mùa lạ lùng, hương ổi làm hồn ta xao xuyến, bàng hoàng… hương ổi tự nó đã đi vào sự thân thiết của tâm hồn ta. Miền tuổi thơ, cái mùi bình dị ấy trở nên quý giá bởi nó trở thành chiếc chìa khóa vàng có thể trực tiếp mở cửa tâm hồn mỗi người, có khi của cả một thế hệ…”.

mùi đó không vào được “phả hệ” vào gió. “Phố” có nghĩa là mạnh mẽ, rạng rỡ trong từng dòng nước. Hữu Thỉnh không miêu tả, chỉ là gợi ý, tạo cho người đọc một sự liên tưởng thú vị. Trong vườn nhà tôi, những trái ổi chín vàng treo lủng lẳng trên cành, hương thơm thoang thoảng trong gió. Chỉ từ “pha” cũng đủ gợi lên một mùi so sánh tương tự. Các bộ phận được so sánh bởi hương vị đậm đà và so sánh bởi phong cách. Gió mùa hè không lạnh như gió mùa đông, nó chỉ lạnh như băng. Đất trời cứ chầm chậm bước qua ngưỡng cửa của mùa hè, nhẹ nhàng chuyển mình sang thu:”Sương giăng ngang ngõ. “

Sương mù đang đợi ai đó kiên nhẫn. Giống như cố ý chậm lại, cố gắng bắt lấy thứ gì đó, hay là Sương Sương cố ý chậm lại, để cho Hạ Thiên hoàn thành đoạn tuyệt với trời đất? Thủ pháp nghệ thuật nhân hóa làm cho làn sương trở nên trìu mến hơn, tinh tế hơn, giàu cảm xúc hơn và lay động hơn. Cảm nhận được điều này, Hồ Thịnh đột nhiên kêu lên: “Thứ năm dường như là về. “

“Like” hình như có tồn tại hay không, thấp thoáng. Một chút bối rối, một chút hoài niệm, không rõ ràng cho lắm. Thật là một trạng thái chuyển tiếp cảm xúc. Mùa thu đến quá nhẹ, quá mơ hồ. Đằng sau không gian bình dị của mùa thu, ta cảm nhận được một trái tim nhạy cảm, yêu thiên nhiên và cuộc sống. Bởi vì mọi thứ chỉ là trong khoảnh khắc của sự biến đổi. Mùi hương ổi dịu nhẹ. Gió bắt đầu nổi từng cơn nhẹ. Sương còn chùng chình chần chừ… Ở vế thứ hai, không gian miêu tả rộng hơn, khái quát hơn:

Tham Khảo Thêm:  Cảm nhận khổ 1 và 4 bài thơ Viếng lăng Bác (Viễn Phương)

dòng sông thoải mái
chim bắt đầu nhốn nháo

Nước sông sau mùa lũ dường như đã êm đềm, hiền hòa và thanh thản hơn. Hữu Thỉnh đã viết về dòng sông: “Dòng sông gầy bờ kè vươn chân. ” Hữu Thỉnh cảm nhận dòng sông đang dần êm đềm sau mùa lũ mệt nhọc. Sông còn chậm chim đã vội:”Những con chim bắt đầu vội vã”

Đàn chim bay về phương Nam tránh rét. Nhưng Hữu Thỉnh tinh tế ở chỗ này. Chim vội vàng, không vội vàng. Cảm nhận sự thay đổi ở từng con chim thật tinh tế làm sao! Hai bức tranh trên, trên cánh của mỗi con chim, dường như thuộc về hai trạng thái đối lập, rất tinh tế. Hai hình ảnh trên dường như thuộc về hai thái cực đối lập. Họ đi qua vội vã, nhưng họ cùng hướng với những thay đổi của thế giới mùa thu. Rời khỏi mặt đất và nhìn lên bầu trời, vũ trụ đang tan rã dữ dội:

có những đám mây mùa hè
Ép nửa mình vào mùa thu.

Mây mỏng hơn và phù phiếm hơn. Những dấu tích cuối cùng của mùa hè vẫn còn trong những đám mây và màu sắc của mùa thu. Mây mong manh như chiếc khăn thấm mồ hôi của người con gái duyên dáng “nuốt nửa mùa thu”. “Vắt nửa mình thì thơ quá”. Hữu Thỉnh cảm nhận thật tinh tế. Đám mây đó là vào thời điểm chuyển giao của mùa hè và mùa thu. Dù tài giỏi đến đâu cũng phải tìm ra cách “ép nửa người vào mùa thu” thật mới lạ, độc đáo và quyến rũ.

Tham Khảo Thêm:  Tuyển tập đề thi Ngữ văn 12.

Nguyễn cũng thấy bầu trời mùa thu được đề nghị trong bài hát Thu Cuối:

những đám mây trôi trên bầu trời xanh

Huican cũng bị sốc khi nhận ra vòng quay vĩ đại của vũ trụ:

Những tầng mây cao ép ra khỏi Núi Bạc
Những chú chim nhỏ trong bóng đêm.

Xuan Qiong cũng thở dài trước Qiuqian:

mây trắng bay cuối trời
lá vàng thưa thớt quá
Lá có về rừng không?
Mùa thu đến với những chiếc lá.

Không khí của mùa hè vẫn còn đó, và sự thay đổi của cảnh vật bắt đầu rõ ràng hơn:

Còn lại bao nhiêu mặt trời?
mưa tạnh

Nắng vẫn tỏa sáng trên không gian. Những cơn mưa mùa hè nhỏ dần, thưa thớt hơn, không còn ồn ào và mưa tầm tã nữa. Cách nói “nắng bao nhiêu”, “mưa từ từ bấy nhiêu” thật hay. Nó thể hiện sự tinh tế trong tâm hồn Hữu Thỉnh:

Hơn một bông hoa gây sốc cho cảnh

(Xuân Diệu – đây là mùa thu tới)

Nhưng nó là duy nhất và mới. Giống như nắng và mưa, sấm sét giờ đây chỉ còn là tiếng ầm ầm trên bầu trời:

Sấm sét không ngạc nhiên
trên cây cổ thụ

Tiếng sấm cũng lặng hơn, tỏ sắc thu. Nó không còn ầm ầm khắp bầu trời như cơn mưa mùa hè nữa mà dần tối lại rồi biến mất. Núi và nước từ từ thay đổi, bầu trời và mặt đất trở nên rõ ràng. Triết lý đằng sau nó cũng trở nên sâu sắc.

Cuối hè đầu thu, mưa giông đã bớt và sấm sét cũng bớt đột ngột và dữ dội hơn. Không còn bất ngờ, ầm ầm, những tia chớp xé toang bầu trời trong những cơn mưa tháng sáu, tháng bảy. Một “cây cổ thụ” không phải là một hàng cây đã trải qua bao mùa. Tôi không biết chính xác là bao nhiêu nhưng chắc cũng đủ kinh nghiệm để có thể bình tĩnh đứng trước những biến động.

Thay đổi cảnh quan và thời tiết. Vẫn còn nhiều dấu hiệu của mùa hè nhưng cường độ và cường độ đang yếu dần. Rồi vạn vật lặng lẽ bước vào mùa thu dưới sự quan sát và cảm nhận tinh tế của tác giả.

Giọng thơ trầm. Thơ không chỉ là tiếng, là cảm, mà còn là suy nghĩ, chiêm nghiệm về cuộc đời. Nhìn sự thay đổi của cảnh vật vào đầu thu, Hữu Thỉnh bắt đầu nghĩ về cuộc đời mình khi “có tuổi”. Phải chăng mùa thu của đời người đã kết thúc những tháng ngày sôi nổi đầy thất thường của tuổi trẻ và mở ra một mùa thu mới, một không gian mới, lặng lẽ, trầm mặc, điềm đạm, chín chắn… trước những cú sốc của cuộc đời?

Tham Khảo Thêm:  Cảm nhận về những phẩm chất tốt đẹp mà người bà nhóm lên trong lòng cháu qua đoạn thơ: Lận đận đời bà... Sớm mai bày và nhóm bếp lên chưa? (Bếp lửa - Bằng Việt)

Họ không còn bỡ ngỡ trước những đổi thay cuộc đời. Họ trở nên vững vàng hơn, trưởng thành hơn, điềm tĩnh hơn. Triết lý nhân sinh nhẹ nhàng lay động lòng người, để lại trong lòng tác giả nhiều cảm xúc Hương ổi đến mùa thu, giọt sương, dòng sông, mây, nắng… Cuối cùng, lòng người tất cả lại về với mùa thu. Kết quả là bài thơ có những chuyển biến tinh tế nhưng rõ nét vào cuối hạ đầu thu. Qua đây ta cũng thấy được những tình cảm tinh tế trong sâu thẳm trái tim của Hữu Thỉnh.

Đối với một chủ đề quen thuộc là mùa thu, làm thế nào để phá bỏ cái cũ và tạo ra cái mới không phải là điều dễ dàng. Nhưng Hu Thinh đã làm được. Và, nó rất tốt. Bài thơ đã tắt đi những dư âm còn âm vang trong lòng người hay trong lòng người đọc. Đó là sự nhẹ nhàng trong chuyển cảnh, hay sự cảm nhận tinh tế của thi nhân.

Chủ đề liên quan:

Related Posts

Nghị luận: Cái mất đáng tiếc là thời gian. Cái mất đáng lo là cơ hội. Cái mất đáng buồn là niềm tin. Cái mất đáng sợ là tình người

Mất mát đáng tiếc là thời gian. Lo lắng mất mát là cơ hội. Một mất mát đáng buồn là niềm tin. Mất mát ghê gớm là…

Vẻ đẹp phong cách nhà Nho trong Bài ca ngất ngưởng của Nguyễn Công Trứ và Bài ca ngắn đi trên bãi cát của Cao Bá Quát.

Vẻ đẹp phong cách nhà Nho trong Bài ca ngất ngưởng của Nguyễn Công Trứ và Bài ca ngắn đi trên bãi cát của Cao Bá Quát….

Những lỗi thường bị trừ điểm trong bài làm văn của học sinh.

Những lỗi thường bị trừ điểm trong bài làm văn của học sinh. I. Những lỗi thường gặp trong bài làm văn của học sinh. 1. Lỗi…

Những lưu ý khi tiến hành làm bài văn nghị luận.

Những lưu ý khi viết luận văn. 1. Trước khi lên lớp học sinh phải phân tích đề. – Chỉ định định dạng tiêu đề. – Xác…

Cách làm bài văn nghị luận văn học không bị lạc đề.

Cách làm bài văn nghị luận văn học không bị lạc đề. A. Mở đầu. Trong khi làm bài văn nghị luận về tác phẩm văn học,…

Nghị luận: Thơ ca là cái đẹp đi tìm

tranh luận: thơ là vẻ đẹp được tìm kiếm. Một chuyên gia thẩm mỹ cho biết: Tất cả các thể chế chính trị đều qua đi, chỉ…

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *