
“Nghệ thuật phải gợi lên niềm vui sống, tình yêu cuộc sống. Nhưng cũng có thể nói: Nghệ thuật buộc con người phải suy nghĩ và vận động, gợi lên lòng trắc ẩn, chống lại cái ác, phải cho đi nỗi buồn, tình yêu, khát vọng khôi phục và bảo vệ những điều tốt đẹp trong cuộc sống bào chữa. Bị chà đạp và làm nhục.” (T. Aimatop).
* hướng dẫn bài tập về nhà:
1. “Nghệ thuật phải khơi dậy niềm vui sống, tình yêu cuộc sống”:
——Cái gì: Nhiệm vụ và sứ mệnh của văn học là giúp con người hiểu được ý nghĩa và giá trị của cuộc sống. Chỉ khi hiểu được ý nghĩa và giá trị của cuộc sống, con người mới thấy cuộc đời thật đáng sống. Con người chỉ yêu cuộc sống khi nhận ra những điều tốt đẹp trong cuộc sống.
——Tại sao: Vì văn học là một hoạt động tâm lý của con người, nó xuất phát từ những nhu cầu tinh thần của con người trong cuộc sống, và ra đời là để giải quyết những nhu cầu đó. Bản chất con người luôn khao khát sự hoàn thiện, khao khát cuộc sống thực của con người (bản sắc tốt đẹp vốn có của con người). Văn học chân chính đương nhiên phải hướng đến khát vọng đó.
– Làm sao:
+ Miêu tả chân dung cuộc đời: vẻ đẹp (Vội vàng), ưu ái (Vợ nhặt), tình yêu (Sóng), tính cách (Lão Hạc). “Đời không buồn lắm em ơi” (Old Huck) – nghĩa là đời đáng sống.
+ Lý tưởng hóa cái đẹp, những giá trị của cuộc sống.
+ Ý nghĩa: Tạo ra giá trị nhân đạo, nhân văn có tác dụng to lớn trong việc vun đắp lòng người.
2. “Nghệ thuật buộc người ta phải suy nghĩ và cảm nhận… đang bị chà đạp và làm nhục”:
——Cái gì: Nhiệm vụ của văn học không chỉ là giúp con người nhận ra cái đẹp, bởi chỉ có như vậy văn học mới trở nên đơn giản trong sự đơn giản hóa con người và cuộc sống. Văn học cần giúp con người ta có những hiểu biết sâu sắc về cuộc sống: tốt – xấu, đúng – sai, thật – giả, thiện – ác… Có như vậy chúng ta mới nhìn và thấy rõ, không chỉ để phân biệt mà còn để lựa chọn. , không chỉ làm theo, mà còn hành động.
– Vì sao: Vì sứ mệnh quan trọng của văn học là giúp người ta hiểu. Biết chỉ là tri thức đơn giản nhất, hiểu mới là thứ người ta đạt được khi được sống đúng nghĩa của từ này. nhiệm vụ quan trọng…
– Làm sao:
+ Tạo sự đối thoại của lương tâm. Hãy nêu tấm gương để mọi người soi vào mình, so sánh và đánh giá người khác và chính mình.
+ Cụ thể: phóng đại cái tốt lên thành tuyệt vời, phóng đại cái xấu lên thành gớm ghiếc, không chỉ khám phá, lý giải các hiện tượng đời sống mà còn đặt ra những câu hỏi, nảy sinh những tư tưởng mới. Hãy suy nghĩ và truyền cảm hứng cho nhận thức để tìm kiếm câu trả lời cho những câu hỏi này…
+ Ý nghĩa: Giúp con người hiểu biết đầy đủ hơn để sống tốt hơn, nhân ái hơn, sống đẹp hơn.
3. Nhận xét:
– Nghệ thuật cần khơi gợi niềm vui sống, tình yêu cuộc sống, làm cho con người phải suy nghĩ và rung động, phải khơi gợi lòng trắc ẩn, chống lại cái ác, đồng thời phải gợi lên ở con người những lời bào chữa cho nỗi buồn, bào chữa cho tình yêu, khát vọng khôi phục và bảo vệ cái tốt đẹp. đó đã là thứ bị chà đạp và nhục nhã.
—Tác giả của bài phê bình chỉ ra sứ mệnh thiêng liêng và cách thức mà văn học chân chính hoàn thành nó:
+ Thiên tính: nhân hóa.
+ Đạo: Ảnh hưởng đến nhận thức, và quan trọng hơn là ảnh hưởng đến tình cảm, bởi tình cảm là mục đích của văn chương, là con đường của văn chương.
——Từ sự đánh giá này, người đọc có cơ sở để đánh giá và thưởng thức văn học thực sự, và nhà văn nhìn thấy mục tiêu của việc tạo ra giá trị văn học.
Cảm nhận câu thơ vội vàng của Xuandie