Nghị luận: Nhà văn chân chính là người suốt đời chỉ truyền bá một thứ tôn giáo: Tình yêu thương con người

nghĩ-luan-ha-van-chan-chinh-la-nguoi-suot-doi-chi-truyen-ba-mot-thu-ton-Giao-tinh-yeu-thuong-con-dân

Nhà văn chân chính là người suốt đời rao giảng một tôn giáo duy nhất: “Đôi tình nhân”.

Bạn nghĩ gì về những nhận xét trên? Dựa vào những hiểu biết của mình về thơ Nguyễn Du Thạch và đoạn trích “Hải ngoại kí”, anh (chị) hãy làm rõ quan điểm của mình.


giải thích:

Nhà văn chân chính là người nghệ sĩ có lý tưởng tiến bộ của thời đại, đại diện cho lương tâm của nhân loại, luôn sẵn sàng đấu tranh chống lại cái ác, bảo vệ lẽ phải, công bằng, yêu thương, nhân ái, sẵn sàng xả thân vì cuộc đời và nghệ thuật.

Tuyên truyền một tôn giáo: yêu nhân loại là một cách khẳng định lý tưởng của một nhà văn chân chính (viết văn cho đời, cho đời tốt đẹp hơn, cho công bằng hơn, cho tình yêu thương, đồng thời khẳng định sự cao cả của văn chương trong các giá trị xã hội). và chức năng) giáo dục, trau dồi và thanh lọc tâm hồn, hướng dẫn và khôi phục lợi ích của mọi người.

Quan điểm về sứ mệnh của người nghệ sĩ, giá trị và vai trò của văn học nghệ thuật.

bàn luận:

Ý kiến ​​trên là hoàn toàn đúng. Nhà văn chân chính viết với mục đích làm cho cuộc sống tốt đẹp hơn bởi họ là những người yêu cuộc sống (họ là những người “cho máu”, “nhân đạo từ trái tim”, “tủy xương”…)

Nhà văn là người hiểu được sức mạnh to lớn và sức mạnh của văn chương. Họ coi văn học là công cụ đắc lực để thực hiện lý tưởng nghệ thuật.

Tham Khảo Thêm:  Suy nghĩ về hiện tượng lười suy nghĩ, lạm dụng sách tham khảo của học sinh hiện nay

Nhà văn thực hiện chức năng giáo dục (lan tỏa tình yêu thương con người) thông qua nghệ thuật, họ ca ngợi, khẳng định những điều tốt đẹp trong cuộc sống (lòng yêu thương, lòng nhân ái, sự vị tha), lên án, tố cáo cái xấu, cái ác… để bảo vệ con người khỏi áp bức, bất công.

Tác phẩm của các nhà thơ lớn, nhà văn nhân đạo: V.Huygo – Biển đêm; Người khốn khổ; Chiếc lá cuối cùng của O.Henri…. Việt Nam: Chuyện người con gái Nam Xương của Nguyễn Du; Cung oán ngâm khúc – Nguyễn Gia Thiều; Chinh Phụ Ngâm – Đặng Trần Côn, Đoàn Thị Điểm… đặc biệt là các tác phẩm của Đại thi hào dân tộc Nguyễn Du… là sự tôn vinh cuộc sống, vẻ đẹp, ước mơ, nhân sinh. Nó đấu tranh chống lại cái xấu, cái ác và sự tàn bạo, lên tiếng vì nhân dân, bảo vệ công lý và quyền lợi.

Đối với tác giả Nguyễn Du và đoạn trích:

Nguyễn Du được coi là nhà thơ nhân đạo chủ nghĩa lớn bởi tấm lòng quan tâm sâu sắc và tình yêu thương nhân dân vô bờ bến. Đối tượng được “Qiao Ji” chú ý và đồng cảm: là một người phụ nữ tài sắc vẹn toàn, nhưng cũng là một con người bình thường “đau thay kiếp đàn bà/ bất hạnh cũng là lời thô tục”. Trong thơ chữ Hán, Nguyễn Du vẫn nhấn mạnh nguồn cảm hứng này (Lý Tiểu Thanh, Long Thành nữ sĩ, Khuất Nguyên, Đỗ Phủ…) nhưng lòng thương xót rộng mở ngay cả với trẻ nhỏ. Người ăn xin, người biểu diễn đường phố, v.v. ).

Tham Khảo Thêm:  Đọc hiểu chủ đề: Âm nhạc của tâm hồn

Theo tinh thần văn học. Nguyễn Du mở rộng lòng yêu thương đến tất cả “mười chúng sinh”. Phổ biến nhất vẫn là phụ nữ – những người phải sử dụng tài năng của mình để mua vui cho thế giới (những người có thể hát…).

Trong đoạn trích Trao duyên, tình ở đây là dành cho Kiều. Tiếng khóc ở đây là cho mối tình tan vỡ của Kiều với Kim Trọng. Thứ tình yêu ấy được thể hiện qua việc Nguyễn Du đã miêu tả sâu sắc bi kịch đau đớn trong lòng Kiều khi phải từ bỏ mối tình đẹp đẽ với Thôi Vân…

Lúc này, trong đầu Kiều tràn ngập hai trạng thái cảm xúc là đau đớn (vì mối tình tan vỡ) và lo lắng (lo rằng Thôi Vân sẽ không nhận lời “nhặt tấm lụa còn sót lại”). Tuy nhiên, hai cảm xúc này thay đổi trong suốt quá trình của mối quan hệ.

Trong 12 câu thơ đầu (khi Thúy Kiều thuyết phục Thúy Vân thay mình trả tiền cho chàng Kim): Nỗi lo lắng nào lấn át nỗi đau. 14 câu tiếp theo (Thúy Kiều tặng kỷ vật, chính thức trao tình yêu cho Thôi Vân): Nỗi đau dâng trào vì cảm giác mất mát chưa bao giờ cụ thể và rõ ràng như vậy… 8 câu còn lại: Nỗi đau dâng lên đến cao trào (lúc này Kiều dường như không biết đến sự tồn tại của Vân trước mặt, Kiều nói với Vân như nói với mình, ngôn ngữ đối thoại trở thành ngôn ngữ độc thoại…).

Tham Khảo Thêm:  Nghị luận: Quan trọng nhất của truyện ngắn là tạo ra một tình huống nào đấy, từ tình huống ấy bật nổi một bản chất tính cách nhân vật hoặc bộc lộ một tâm trạng

Có thể nói, nhà thơ Nguyễn Du viết về tình yêu của Joe không phải với tư cách là người ngoài cuộc, mà là người trong cuộc, cảm thấy không phải Joe trao tình yêu mà chính Ruan Du phải trao tình yêu. …Nguyên Đường như xé nát từng khúc ruột của Kiều, như kéo Kiều ra khỏi lòng mình…, như chủ nhân Mộng Liên Đường đã nhận xét: “Nguyễn Du viết Kiều như có giọt máu trên đầu mũi cầm bút, nước mắt giàn giụa, ứa ra trang giấy”.

Related Posts

Nghị luận: Cái mất đáng tiếc là thời gian. Cái mất đáng lo là cơ hội. Cái mất đáng buồn là niềm tin. Cái mất đáng sợ là tình người

Mất mát đáng tiếc là thời gian. Lo lắng mất mát là cơ hội. Một mất mát đáng buồn là niềm tin. Mất mát ghê gớm là…

Vẻ đẹp phong cách nhà Nho trong Bài ca ngất ngưởng của Nguyễn Công Trứ và Bài ca ngắn đi trên bãi cát của Cao Bá Quát.

Vẻ đẹp phong cách nhà Nho trong Bài ca ngất ngưởng của Nguyễn Công Trứ và Bài ca ngắn đi trên bãi cát của Cao Bá Quát….

Những lỗi thường bị trừ điểm trong bài làm văn của học sinh.

Những lỗi thường bị trừ điểm trong bài làm văn của học sinh. I. Những lỗi thường gặp trong bài làm văn của học sinh. 1. Lỗi…

Những lưu ý khi tiến hành làm bài văn nghị luận.

Những lưu ý khi viết luận văn. 1. Trước khi lên lớp học sinh phải phân tích đề. – Chỉ định định dạng tiêu đề. – Xác…

Cách làm bài văn nghị luận văn học không bị lạc đề.

Cách làm bài văn nghị luận văn học không bị lạc đề. A. Mở đầu. Trong khi làm bài văn nghị luận về tác phẩm văn học,…

Nghị luận: Thơ ca là cái đẹp đi tìm

tranh luận: thơ là vẻ đẹp được tìm kiếm. Một chuyên gia thẩm mỹ cho biết: Tất cả các thể chế chính trị đều qua đi, chỉ…

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *