
Tác giả KG Paautovski nói: “Sáng tác là đem suy nghĩ của mình đến với độc giả, độc giả càng liên tưởng nhanh với tác giả thì cảm thụ càng sâu, hiệu quả tiếp nhận càng cao..
Dựa trên kinh nghiệm đọc và nghiên cứu văn học, bạn nghĩ gì về ý kiến này?
* gợi ý bài tập về nhà:
Đầu tiên. giải thích:
– Với K. G. Paautovski, khi người đọc tìm thấy đúng chỗ của mình, ông cho rằng khi tâm hồn đồng điệu tìm thấy nhau, khi “liên tưởng của người đọc gặp gỡ trí tưởng tượng của tác giả thì hiệu quả nghệ thuật của tác phẩm càng cao”. Văn bản “Lối nhanh, lối sâu”.
——và theo cây bút truyện ngắn nổi tiếng này, nhà văn phải “đem tư tưởng của mình đến với người đọc” thì tác phẩm mới có sức sống lâu bền và trọn vẹn hành trình kết nối tâm hồn.
– Quan điểm này đề cao vai trò của chúng, thậm chí với tư cách là nhân tố quyết định không chịu tác động của quy luật suy tàn của tác phẩm. Điều này tạo ra một lực kéo buộc chúng tôi phải trả lời vị trí của người đọc, vị trí của chính chúng ta trên con đường văn học rộng lớn đã có nhiều ngã rẽ.
2. Bàn luận – chứng minh:
Tác phẩm văn học không phải là sản phẩm của riêng tác giả, nó hoàn thành khi nó được người đọc đón nhận. Rõ ràng công việc được thực hiện bởi tác giả, nhưng nó được thực hiện bởi người đọc. Ý nghĩa của tác phẩm chỉ có thể được tạo ra thông qua sự tương tác giữa văn bản và người đọc.
Một tác phẩm văn học, với tư cách là một sản phẩm sơ khai, có những khoảng trống và những tình tiết không xác định, giống như một bộ xương. Chính nhờ sự cụ thể hóa (đọc) mà những khoảng trống trong tác phẩm được lấp đầy, như bộ xương được lấp đầy bằng thịt. Vì vậy, Botowski đã đúng khi khẳng định vai trò của người đọc trong tác phẩm. Bằng cách giải mã văn bản, người đọc đánh thức tiềm năng và ý nghĩa ẩn giấu trong các lớp của cấu trúc văn bản.
– Công việc phải luôn là một cuộc trò chuyện. Nói đến sáng tạo và tiếp nhận là nói đến cuộc đối thoại giữa tác giả và người đọc thông qua tác phẩm, rồi đến cuộc đối thoại giữa người đọc và tác phẩm. Điều này nói lên nhu cầu giao tiếp, giao tiếp, bày tỏ, cảm thông, chia sẻ giữa con người với nhau. Văn học là nhịp cầu giao tiếp, là cánh cửa đối thoại. Cũng chính vì điều này mà nhà văn phải luôn chú ý hướng tác phẩm của mình đến người đọc chứ không được xa rời người đọc.
– Dẫn chứng từ kinh nghiệm khi đọc tác phẩm: học sinh chỉ ra tính đúng đắn của vấn đề được giải quyết từ cảm nhận của bài đọc. Tình cảm của học sinh cần chân thành, tế nhị và sâu sắc. Các bài báo cho thấy rằng cuộc gặp gỡ với tác giả đã có tác động thực sự đến tác giả được khuyến khích.
3. Đánh giá và mở rộng chủ đề thảo luận:
– Người viết cần tránh khuynh hướng phức tạp hóa tác phẩm, làm cho tác phẩm trở nên xa lạ với người đọc, nhưng cũng tránh sự đơn giản hóa làm mất đi chiều sâu văn học, không hấp dẫn người đọc.
Để trở thành một thành tố của quá trình giao tiếp văn học, người đọc phải tiếp nhận tác phẩm với tất cả sự sôi nổi và chủ động. Muốn vậy, người đọc phải có vốn sống và kinh nghiệm nghệ thuật nhất định, trong đó có sự hiểu biết về nét đặc thù của văn học.
Nghị luận: Làm nghệ sĩ không phải cứ sống lương thiện là được. Nhưng nghệ sĩ bất lương chỉ là thợ thủ công (…) Đối với nhà văn, không có gì đáng chê trách hơn là tự dối mình.