Suy nghĩ về cái chết của nhân vật Chí Phèo

rau xào

Suy ngẫm về cái chết của nhân vật Chí Phèo

Chí Phèo tuy thân phận thấp hèn nhưng có thể coi là một kiệt tác văn học Việt Nam. Cái hay của tác phẩm này là ở chỗ nhà văn đã phát hiện và phản ánh chân thực bản chất hiện thực của cuộc sống và quá trình biến đổi của con người thời đại. Sự biến đổi nhanh chóng của Chí Phèo từ một nông dân hiền lành thành một con quỷ dữ mất hết bản sắc ngoài sức tưởng tượng của bất kỳ ai. Cái chết của nhân vật Chí Phèo cũng đều đặn: không còn đất sống, phải trả giá cho tội lỗi của mình.

Cuộc đời là một chuyến đi. Cái chết cũng là một hành trình. Mọi người cảm thấy ý nghĩa của cuộc sống trong sự theo đuổi không ngừng của ham muốn. Nếu quá trình này dừng lại, con người sẽ rơi vào thế giới đen tối và dần dần bị đồng hóa – mất ý thức chủ quan, mất ý thức tồn tại. Khi đó, con người chỉ tồn tại chứ không còn sống nữa. Nó được gọi là sự sống và cái chết.cái chết khủng khiếp

Chí Phèo không chết cho đến khi giết Bá Kiến và Chí Phèo tự sát trên vũng máu. Anh đã chết nhiều lần trong đời. Một cái chết âm thầm, man rợ mà chính anh cũng không nhận ra.

Ngay từ đầu, mục đích Chí Phèo tìm cách thể hiện thân phận của mình là một ước mơ lương thiện: “Đã có lúc nó ao ước có một gia đình nhỏ. mua vài công lúa để làm việc.”’” Giấc mơ đó là sự phóng chiếu của nhận thức về cuộc sống của chính mình. Nó vừa là “hoạch định có”: tìm ra cái mình thiếu để xác định mình. Đây là cả một “án đồng cảm với tha nhân”: trong giấc mơ ấy, tình yêu là một thứ hạnh phúc không bao giờ có được, và Chí Phèo xác định mình trong niềm hạnh phúc ấy.

Mở đầu tác phẩm, Chí Phèo tồn tại trong sự truy đuổi của án, Chí Phèo xác định cho mình ước mơ về hạnh phúc gia đình. Bất chấp sự phi lý của cách nhìn hiện sinh về cuộc sống, chúng ta vẫn thấy cách diễn đạt đó là chân thật, trung thực, trong sáng và nhân ái, và nó gợi lên niềm khao khát quê hương, gia đình sâu sắc đã in sâu trong mỗi đứa trẻ.

Hành trình theo đuổi mục đích sống mà Chí Phèo đã chọn bị gián đoạn bởi việc Bá Kiến vào tù. Ra tù, Chí biến thành côn đồ xăm trổ. Những vết xăm, rồi sau này là những vết sẹo ngang dọc trên mặt Chí Phèo là cái tên cố định của Chí “Con quỷ làng Vũ Đại” và xác định hắn chính là Chí Phèo. Sự xảo quyệt của Bá Kiến và định kiến ​​của làng Vũ Đại đã đóng khung cho Chí Phèo là nô lệ của quỷ dữ.

Tham Khảo Thêm:  Suy nghĩ về ý nghĩa của thái độ sống tích cực.

Chí đã vô tình trở thành “con quỷ làng Vũ Đại”. Nó trở thành một phần của “bản thể” không hoạt động, tồn tại như một động vật ngoài hành tinh. “Bây giờ anh ấy đã trở thành một người đàn ông không già. Ba mươi tám hay ba mươi chín? Bốn mươi hay hơn bốn mươi? Khuôn mặt anh không trẻ cũng không già, không còn là khuôn mặt của con người, đó là một loại khuôn mặt của động vật kỳ lạ. biết mặt thú bao nhiêu tuổi?” Thực ra, hồn Chí Phèo đã chết. Cơ thể chỉ là một biểu hiện của bản năng.

Đối với Chí Phèo, giây phút Chí bị tống vào tù là giây phút thế giới mộng mơ của Chí hoàn toàn tan vỡ. Chí hiền lành lương thiện phải chết để một Chí Phèo lưu manh ra đời. Đây là kết quả của việc cố gắng sống sót trong thế giới tội phạm của một nhà tù thuộc địa. Nam Cao đã dựng nên hình tượng Chí Phèo đã hoàn toàn mất hết ý thức về sự tồn tại, say trong cơn say như một cách để diễn tả trạng thái hư vô ấy. Khi hệ thống biểu tượng sụp đổ, ý thức chủ thể biến mất. Ý thức chủ quan biến mất, Chí Phèo không còn sống làm người nữa. Mọi ý niệm về bản thân đều bị xóa bỏ.

Cái chết của linh hồn Chí Phèo chính là việc con người mất đi bản chất tốt đẹp, trở nên xấu xa. Chí Phèo thực sự đã đánh mất lòng nhân hậu ban đầu, khuất phục trước số phận và trở nên ác độc. Đây là bi kịch của những con người bị tước đoạt nhân phẩm do thiếu hiểu biết và sai lầm.

Kể từ ngày đó, những ngày tháng của anh không còn nữa. Vì từ đó về sau lúc nào anh cũng say khướt. Nhưng cơn say của anh cứ thế tuôn ra từng chút một, thành một làn sóng dài miên man, anh ăn say, ngủ say, tỉnh dậy vẫn say, đập đầu tát mặt, chửi say, say dọa nạt, say, say, và lại say. Anh ấy chưa bao giờ tỉnh táo, có lẽ anh ấy chưa bao giờ tỉnh táo, để nhớ rằng anh ấy đã ở trên thế giới này. “

Cuộc gặp gỡ với Thị Nở đã đem lại sự thức tỉnh, cùng với nó là quá trình hồi sinh thế giới mới trong tâm hồn Chí. Từ một người bị xóa sạch ký ức về cuộc đời, cảm giác về thời gian trên cơ thể trần trụi của anh cuối cùng đã trở lại với cảm giác tồn tại của chính mình. Lần đầu tiên anh nghe thấy âm vang của cuộc sống: “Ngoài kia tiếng chim hót vui tươi Có tiếng cười của các chị đi chợ về Tiếng thuyền chài khua mái chèo đuổi cá, tiếng quen thuộc ấy, mà Ngày nào cũng vắng, nhưng hôm nay tôi nghe thấy bạn.” Tiếng nói của cuộc đời đã đánh thức một phần con người anh, buộc anh phải đối mặt và suy nghĩ về cuộc sống của chính mình. Âm thanh cuộc sống cũng đánh thức những xúc cảm trong tâm hồn khô cứng của Chí, khiến anh phải thốt lên: “Chao ôi, sầu thảm!”.

Tham Khảo Thêm:  Cảm nhận ý nghĩa chi tiết cây si ở đền Ngọc Sơn trong "Một người Hà Nội" của Nguyễn Khải

Không còn là “nỗi sầu sương khói”, “nỗi sầu” của một người vừa mới ngủ dậy, mà là nỗi sầu thân phận, nỗi sầu ý thức được thân phận éo le của mình. Cùng với nhận thức hiện tại của anh ấy là những ký ức về quá khứ của anh ấy. Anh nghĩ về ước mơ giản dị và chân thành của mình: “Hình như đã có lúc tôi muốn có một gia đình nhỏ, chồng cày thuê, vợ dệt cửi, để lại con lợn làm vốn, có tiền thì mua. vài con lợn.” làm ruộng.” Ước mơ giản dị ấy là báo hiệu sự sống lại của bản chất lương thiện. Từ đó, anh nhận ra hiện thực bi đát của mình: “Tỉnh dậy anh đã già mà vẫn một mình”, “Anh đã đi về bên kia cuộc đời”. Ông nhìn thấy một viễn cảnh ảm đạm cho tương lai. : “Chí Phèo dường như đã thấy trước cái già, cái đói, cái rét, cái bệnh, cái cô đơn của mình còn khủng khiếp hơn cái đói, cái rét, cái bệnh tật.” Ý thức hồi phục.

Ở đây, bằng nghệ thuật miêu tả tâm lí độc đáo, Nam Cao đã khám phá ra những thay đổi nhỏ nhất trong tâm hồn Chí Phèo. Nếu như trước đây, Chí Phi thường xuyên say xỉn, thì nay anh ta tàn nhẫn, quá khứ đã quên, tương lai bất định thì nay ý thức và bản chất lương thiện cũng trở lại theo một trật tự tâm lý rất chặt chẽ: từ tỉnh đến tỉnh, từ xúc động đến tỉnh. thức, từ nhận thức quá khứ đến Nhận thức hiện thực và nhận thức tương lai. Bằng tình yêu thương và lòng nhân hậu hiếm thấy ở làng Vũ Đại, Thị Nở đã giúp dựng lại thế giới biểu tượng trong tâm hồn Chí.

Như vậy, sự kiện thị Nở bị từ chối chính là yếu tố bao trùm dẫn đến cái chết của nhân vật Chí Phèo, phá hủy thế giới biểu tượng của Chí một lần nữa. Những ước nguyện của Chí Phèo và tình yêu của hắn với Thị Nở đã bị thị Nở nhân danh làng Vũ Đại và định kiến ​​xã hội từ chối. Thế giới rune vừa phục hồi sụp đổ trước mắt Chi. không còn gì sót lại. Bị Thị Nở cự tuyệt, Chí Phèo vừa thất vọng vừa đau đớn: “Nghĩ lại rồi hình như hiểu ra”, “Bỗng anh sững người”, “Trong giây lát anh như thở cháo hành”, rồi “Ngẩng mặt lên nói. Cái gì”. Chí Phèo đuổi theo Thị Nở, cố níu kéo Thị Nở ở lại nhưng bất thành. Cùng với sự dứt khoát của Thị Hà, tình yêu, hạnh phúc và hi vọng của Chí Phèo cũng bị từ chối. Cửa sau khiến người ta bàng hoàng, đau đớn khi con người trở về với Chí Phèo.

Tham Khảo Thêm:  Nghị luận: "Nghệ sĩ là con người biết khai thác những ấn tượng riêng - chủ quan của mình, tìm thấy trong những ấn tượng đó là cái giá trị khái quát và biết làm cho những ấn tượng ấy có được hình thức riêng." ( M.Gorki - Bàn về văn học).

Trước tình cảnh éo le ấy, trong lòng Chi Chi chỉ còn lại sự phẫn uất và tuyệt vọng. Đi nhậu về muộn thì “chắc say rồi”, “phải uống thêm chai nữa”. “Nhậu” và “lại nhậu” là trốn chạy khỏi chính mình và thực tại. Nhưng “càng uống càng tỉnh”, “tỉnh ra mà chao ôi buồn”. Khi nhân loại trở lại, anh không thể chìm trong cơn say được nữa mà quay về kiếp thú vật, rượu không giúp anh trốn chạy thực tại mà buộc anh phải trực tiếp đối mặt với bi kịch và nỗi đau. Sự xuất hiện trở lại của nồi cháo hành là nỗi ám ảnh, như nhát dao khoét sâu vào nỗi đau của hắn, là nguyên nhân khiến Chí Phèo “ôm mặt khóc”. Chí Phèo rơi nước mắt lần đầu tiên trong một tác phẩm, đó là biểu hiện sinh động nhất của bản chất con người, và chính sự “cải tạo vũ trụ” đó là tấm kính khẳng định bản chất tốt đẹp của con người. Chí Phèo vật vã trong đau đớn, nỗi đau không bao giờ dứt khi nhận ra bi kịch của đời mình: bị chối bỏ tư cách làm người.

Tiếng nói của Chí Phèo là tiếng nói chối bỏ. Hội làng Vũ Đại tuyên án im lặng cho Chí Phèo. Vì vậy, để chiến đấu với nó, Chí Phèo quyết định tiêu diệt kẻ thù và tự kết liễu đời mình. Chính cái chết mở ra ý nghĩa của cuộc sống. Một mặt, Chí Phèo chống lại cái chết, anh ta sống và anh ta sợ chết. Mặt khác, anh ấy muốn giữ vững niềm tin của mình trước khi nó hoàn toàn sụp đổ và lấy đi mạng sống của chính anh ấy. Cái chết của nhân vật Chí Phèo là một cái kết bi thảm, bế tắc bởi nhà văn chỉ nhìn con người là nạn nhân của hoàn cảnh mà không thấy động cơ thay đổi hiện trạng của nhà văn. Nhưng quan trọng, bất chấp bi kịch, các nhân vật đã tự lựa chọn và tự quyết về cái chết của chính mình. Vì vậy, cái chết không chỉ là một bóng đen bi thảm và buồn bã, mà còn là một sự lựa chọn tích cực để bảo tồn giá trị. Tính người, nhân cách của Chí Phèo thể hiện rõ nhất ở sự dũng cảm lựa chọn và chịu trách nhiệm.

Related Posts

Nghị luận: Cái mất đáng tiếc là thời gian. Cái mất đáng lo là cơ hội. Cái mất đáng buồn là niềm tin. Cái mất đáng sợ là tình người

Mất mát đáng tiếc là thời gian. Lo lắng mất mát là cơ hội. Một mất mát đáng buồn là niềm tin. Mất mát ghê gớm là…

Vẻ đẹp phong cách nhà Nho trong Bài ca ngất ngưởng của Nguyễn Công Trứ và Bài ca ngắn đi trên bãi cát của Cao Bá Quát.

Vẻ đẹp phong cách nhà Nho trong Bài ca ngất ngưởng của Nguyễn Công Trứ và Bài ca ngắn đi trên bãi cát của Cao Bá Quát….

Những lỗi thường bị trừ điểm trong bài làm văn của học sinh.

Những lỗi thường bị trừ điểm trong bài làm văn của học sinh. I. Những lỗi thường gặp trong bài làm văn của học sinh. 1. Lỗi…

Những lưu ý khi tiến hành làm bài văn nghị luận.

Những lưu ý khi viết luận văn. 1. Trước khi lên lớp học sinh phải phân tích đề. – Chỉ định định dạng tiêu đề. – Xác…

Cách làm bài văn nghị luận văn học không bị lạc đề.

Cách làm bài văn nghị luận văn học không bị lạc đề. A. Mở đầu. Trong khi làm bài văn nghị luận về tác phẩm văn học,…

Nghị luận: Thơ ca là cái đẹp đi tìm

tranh luận: thơ là vẻ đẹp được tìm kiếm. Một chuyên gia thẩm mỹ cho biết: Tất cả các thể chế chính trị đều qua đi, chỉ…

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *