![Cosplay một đời - van-hoc - 1930-1945 Cosplay một đời - van-hoc - 1930-1945](https://theki.vn/wp-content/uploads/2019/09/vai-tro-cua-kich-vu-nhu-to-trong-giai-doan-van-hoc-1930-1945-678x381.jpg)
1930-1945 Vở tuồng cổ “Vũ Như Tô”
“Vô Tử” là bộ phim cổ trang xuất sắc của Nguyễn Huy Thắng và phim truyền hình hiện đại Việt Nam, đồng thời cũng là tác phẩm gây được tiếng vang đầu tiên của Nguyễn Huy Thắng. Là một trong số ít tác phẩm tâm huyết, Ám ảnh xuyên suốt toàn bộ sự nghiệp văn chương của ông, đồng thời, sau sự chọn lọc khắt khe và công bằng của thời gian, đây dường như là tác phẩm đỉnh cao duy nhất trong sự nghiệp sáng tác của nhà văn trên toàn thế giới. thế giới.
Vũ Như Tô là vở kịch chính kịch, hiện đại Việt Nam xuất sắc của Nguyễn Huy Tưởng. Cho đến nay, nhiều bài viết về Nguyễn Huệ Tương, đặc biệt là Ngô Từ, vẫn ghi năm ra đời của tác phẩm này là năm nào. Diễn biến vở diễn ra ở Thăng Long dưới triều Lê Tương Dực (1516-1517). Từ khi bắt đầu hình thành, kịch bản của Wu Tu kéo dài hơn bốn năm, viết lại ba lần và cuối cùng đã hoàn thành “Woo Tu” năm hồi.
Tháng 4 năm 1943, Nguyễn Huy Tưởng giới thiệu vở kịch trên Tạp chí Tri Tân, và nửa năm sau, vở Vũ Như Tô của ông bắt đầu được xuất bản. Cách đây 60 năm, nhân dịp kỷ niệm Tết Độc lập lần thứ hai (tháng 9-1946), vở kịch “Vũ Tử” của Nguyễn Huy Thiều ra mắt khán giả. Có thể nói, đó là tác phẩm của Nguyễn Huy Tưởng, người đã dồn nhiều tâm huyết và dành nhiều thời gian để hoàn thành đứa con tinh thần của mình.
Đầu tiên phải kể đến vai trò quan trọng của lịch sử. Lịch sử Việt Nam cống hiến cho một nhà văn Tây học một sự hiểu biết sâu sắc về quá khứ của đất nước, hy vọng tìm thấy trong đó chìa khóa tiên đoán tương lai, một huyền thoại mà chính nó có thể trở thành tương lai. Tâm điểm bi kịch của con người.Chuyện Vũ Như Tô xây Cửu Trùng Đài cho vua Lê Tương Dực, như trong Đại Việt Sử Ký và Việt Sử Thông Giám Cương Mục, một người thợ tài ba bị sai khiến công trình dang dở của mình bị chết, khiến tổn hại lớn đến gia đình ông, những độc giả có tầm nhìn rộng hơn so với các nhà sử học Nho giáo, đều cảm thấy sâu sắc trước một bi kịch nhân văn sâu sắc và đẹp đẽ.
Nguyễn Huy Tưởng xây dựng tình huống bi kịch bằng cách khuếch đại nó lên những tỷ lệ khổng lồ, khuếch đại nó lên những tỷ lệ thần thoại của nhân vật chính, đồng thời tái hiện một cách trung thực hoàn cảnh lịch sử – xã hội mà anh ta đã sống và hành động. Người thợ tài hoa trong kịch bản trở thành thiên tài “ngàn năm khó” (lời của Lê An, Thượng thư Bộ Công, rất quan trọng!), một tổng tài kiến trúc “đụng gạch đá” dẫn đầu vạn quân, có thể xây cao lầu, vờn mây trên nóc, không thua những viên gạch bé nhỏ”, người nghệ sĩ “phất bút, hoa mọc trên lụa, phép biến như tạc”, còn nhà điêu khắc “đã những chiếc đục được vẽ bằng tay, chạm khắc và khảm tuyệt vời… Có rất nhiều đường.”
Văn của Nguyễn Huy Tưởng đã làm cho ta tin vào thiên tài Vũ Như Tô bằng nhiều cách và nhiều phương pháp, một khi đã tin thì ta sẽ đồng tình đến cùng với khát vọng sáng tạo của nhân vật này, bởi nếu thiên tài mà không sáng tạo thì có nghĩa là chết. Và gốc rễ của bi kịch là người nghệ sĩ tài năng này không được trang bị để làm việc sáng tạo và không thể thi thố tài năng. Với tham vọng đương đầu với Tạo hóa (“đấu trí với Tạo hóa một cách khéo léo”, theo cách nói của Vũ Như Tô!), người ta đủ tự tin để xây dựng một thứ vĩ đại hơn bất kỳ phép màu nào mà mình từng thấy. ở Champa, Ấn Độ, với tư cách là một thợ thủ công vô danh, ông đã bị kết án tù chung thân trong lịch sử dân tộc. Nhận định “đời nghệ sĩ không đúng thời” được một hai nhà nghiên cứu đưa ra nhằm lý giải bi kịch của Ngô Như Đào, nhưng từ “thời” ở đây nên hiểu theo nghĩa rộng, theo nghĩa “thời thế”. thời gian”. “Đời lớn” chứ không phải “đời nhỏ”, không phải triều đại của một vị vua cụ thể nào mà là những thế kỷ nối tiếp nhau của lịch sử dân tộc.
Thông qua tấn bi kịch Ngô Từ, tác giả không chỉ phản ánh tình trạng loạn lạc trong xã tắc và những mâu thuẫn tồn tại trong giai đoạn lịch sử này, mà còn muốn đặt ra những câu hỏi muôn thuở và gay gắt đối với lý tưởng nghệ thuật. Mạng sống.
Thông qua tấn bi kịch của nghệ sĩ tài hoa Vũ Tứ, Nguyễn Hối Siêng khơi dậy trong nhân dân những suy tư sâu sắc về mối quan hệ giữa nghệ sĩ với sáng tạo nghệ thuật và hiện thực cuộc sống của nhân dân. Con người trong xã hội, nhất là những nghệ sĩ tài năng không thể hiện được tài năng của mình, trong một xã hội thối nát, không thể mang lại vẻ đẹp cho đời khi con người còn đói khổ, khổ cực. Từ đó hình thành nên một bức tranh bi tráng về cuộc sống, để rồi những câu hỏi mà tác giả đặt ra trong quá khứ vẫn còn nguyên giá trị cho đến hôm nay trong thiên niên kỷ mới.